THÁC LŨ - Trang 200

Anh đi nhanh lên một cầu thang dẫn vào khu vực dành cho thủy thủ

đoàn và buồng lái. Tình trạng trống rỗng lại tái diễn. Những cabin dành cho
thủy thủ hoàn toàn không có một dấu hiệu của đồ dùng nội thất hoặc sự có
mặt của con người. “Một vỏ ốc trống trơn”, Pitt lẩm bẩm dưới hơi thở của
mình. “Toàn bộ chiếc tàu chẳng khác gì một vỏ ốc khổng lồ”.

Nhưng buồng lái lại là chuyện khác. Nó chật cứng từ sàn tàu lên tới

trần với những trang thiết bị điều khiển tàu bằng máy điện toán với vô số
những bóng đèn màu và công tắc, hầu hết được bật về chế độ MỞ. Pitt dừng
lại một lúc để xem xét hệ thống kiểm soát tự động rất tinh vi của chiếc tàu.
Anh nhận ra một sự kiện có vẻ kỳ quặc là chỉ có bánh lái với những nan hoa
bằng đồng là vật duy nhất còn nguyên vẹn hình dáng ban đầu của nó.

Pitt kiểm tra đồng hồ tay. Anh chỉ còn tất cả mười phút để lưu lại.

Không thể tin được, anh đã chẳng thấy một bóng dáng công nhân hoặc một
thủy thủ nào. Như thể chiếc tàu đã biến thành một nghĩa trang. Anh chạy
xuống cầu thang đến cabin hạng nhất và tiếp tục chạy xuống hành lang ngăn
cách những phòng ngủ. Cũng không khác gì trên boong phòng khách. Nơi
những hành khách từng ngủ nghỉ trong cảnh xa hoa từ New York đến
Southampton và trở lại, có một vẻ trống trải thật ma quái. Thậm chí có
những cánh cửa cũng bị lấy khỏi các bản lề của chúng. Thứ làm Pitt choáng
váng nhất là không có dấu hiệu đổ vỡ và những mảnh vụn. Cảnh bị tháo gỡ
bên trong chiếc tàu có vẻ ngăn nắp đến nỗi anh không sao hiểu được, như
thể toàn bộ các thứ nội thất đã bị hút sạch bởi một cái máy hút bụi khổng lồ.

Lúc anh đến cánh cửa ra vào tại khu tiếp đón hành khách của viên

quản lý tàu, Giordino đã đợi sẵn ở đó. “Cậu tìm thấy gì ?” Pitt hỏi.

“Chẳng ra làm sao”, Giordino trả lời. “Những boong hành khách và

khoang chứa hàng đều trống trơn. Phòng máy trông chẳng khác gì ngày
chiếc tàu thực hiện chuyến đi đầu tiên, sau đó không ai động tới nữa. Chỉ có
điều nó chứa đầy hơi nước và sẵn sàng lên đường. Mọi nơi khác đều sạch
như lau”.

“Cậu có vào khoang chứa hành lý và những khoang chứa hàng trước

mũi tàu nơi được dùng để chở xe hơi của du khách không ?”

Giordino phủ nhận qua việc lắc đầu. “Những cánh cửa khoang chứa

hàng bị hàn dính và đóng kín. Những lối ra vào các cabin của khu dành cho
thủy thủ ở boong bên dưới cũng vậy. Chắc chắn nơi đó cũng được dọn dẹp
sạch sẽ như những nơi khác”.

“Tôi cũng chỉ thấy những cảnh tượng chẳng khác gì cậu. Có gặp rắc

rối gì không ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.