THÁC LŨ - Trang 208

luyện và chuẩn bị cho một cuộc chiến đấu. Chúng tôi chỉ là những kẻ bàng
quan bất lực”.

“Chúng tôi sẽ cần đến sự phục vụ của bất cứ đàn ông và phụ nữ nào

có mặt trên tàu trước khi hết đêm nay”.

Qua vai Linda Ross, Pitt quan sát hình ảnh hiển thị trên màn hình.

“Xin tha lỗi cho câu hỏi của tôi, nhưng cậu định phá hủy chiếc khu trục
hạm lớn đó bằng cách nào ?”

“Kế hoạch của tôi rất đơn giản, đó là tỏ ra chuẩn bị dừng chiếc tàu

Oregon lại khi được ra lệnh. Sau đó chúng sẽ yêu cầu lên tàu và điều tra
chúng ta. Một khi chúng ta dụ hắn vào tầm đạn, chúng ta vờ như không biết
gì, chỉ là những thủy thủ bình thường trong lúc chúng quan sát chúng ta với
khoảng cách gần.

Khi nhóm thủy thủ Trung Hoa có nhiệm vụ lên tàu đã đặt chân lên

boong, chúng ta thậm chí sẽ làm gã thuyền trưởng thêm nhầm lẫn bằng cách
hạ lá cờ hiệu Iran xuống và kéo cờ Cộng Hòa Nhân dân Trung Hoa lên”.

“Cậu có cả cờ Trung Quốc à ?” Giordino hỏi.
“Chúng tôi có đủ mọi lá cờ và ký hiệu của các nước trên thế giới”,

Cabrillo trả lời.

“Sau khi giả vờ đầu hàng”, Pitt nói. “Tiếp theo cậu sẽ làm gì ?”
“Chúng ta đập hắn với mọi thứ chúng ta có, và cầu mong sau khi

chúng ta làm xong chuyện đó, hắn sẽ chẳng còn gì để đáp lễ chúng ta”.

“Nếu kéo dài chuyện đánh nhau bằng hỏa tiễn, chúng ta sẽ không thể

thắng”, ông Max Hanley - đang ngồi trong cái ghế cạnh một chuyên viên
điện tử điều khiển một bộ phận dữ liệu chiến thuật — nói.

Giống như một huấn luyện viên bóng đá ngồi trong khu vực dành cho

ban huấn luyện trước khi trận đấu bắt đầu, Cabrillo trình bày cặn kẽ kế
hoạch với những cầu thủ của mình. Không một tình huống nào bị bỏ sót
hoặc không được giải thích tỉ mỉ, không một chi tiết nào bị xem nhẹ, không
một điểm nào phó thác cho may mắn. Sự căng thẳng không tồn tại nữa. Mọi
người, đàn ông cũng như phụ nữ, trên tàu Oregon đều được chuẩn bị để sẵn
sàng cho phần việc của mình, như thể dó là một buổi sáng ngày Thứ Hai
trong một thành phố lớn. Những cặp mắt của họ rực sáng và trầm ổn, họ
không có vẻ gì tỏ ra hoảng sợ của kẻ bị săn đuổi.

Lúc Cabrillo nói xong, anh hỏi, “Có ai còn thắc mắc gì không ?”

giọng anh trầm và chậm rãi, phảng phất một chút âm sắc Tây Ban Nha, và
dù quá thừa kinh nghiệm và ý thức để nhận ra những nguy hiểm, vẫn không
một dấu hiệu nào lộ ra trên nét mặt cũng như cung cách của anh. Khi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.