THÁC LŨ - Trang 219

bằng đồng và giữ chặt nó. Một đầu đạn đã xuyên qua bắp chân trái của anh,
dưới đầu gối, nhưng Cabrillo không cảm thấy đau đớn. Rồi anh nghe một
tiếng nổ khủng khiếp và có cảm giác không khí tràn mạnh tới, theo sau đó
là sự yên lặng kỳ dị.

Trên boong tàu bên dưới, Pitt thả lỏng cò súng và đi trở lại, băng qua

đống hỗn độn nhớp nhúa trên boong chứa hàng hóa. Anh đến cạnh Giordino
và giúp bạn mình đứng lên. Giordino quàng một cánh tay quanh hông Pitt
để giữ thân thể ổn định, rồi rút cánh tay lại và nhìn bàn tay đẫm máu. “Theo
tôi, có vẻ như cậu vừa có thêm một lỗ thủng mới ở bên hông”.

Pitt cười nhăn nhở. “Lẽ ra tôi phải nhớ thọc ngón tay của tôi vào chỗ

đó chứ”.

An tâm vì vết thương của Pitt không trầm trọng, Giordino chỉ về phía

Seng và những người kia rồi nói, “Những anh chàng này bị thương nặng
đấy, phải giúp họ thôi”.

“Hãy làm những gì cậu có thể để giúp họ cho tới khi bác sĩ của tàu có

thể săn sóc họ”. Pitt nói, vừa nhìn lên đài chỉ huy đổ nát lúc này chỉ còn lại
một đống những mảnh vụn. “Nếu Cabrillo vẫn còn sống, tôi sẽ tìm cách
giúp cậu ta”.

Cái thang từ boong hàng hóa dẫn lên cánh đài chỉ huy đã bị bắn gãy,

và Pitt phải leo theo đống thép vặn vẹo phía sau phần cấu trúc thượng tầng
dẫn lên buồng lái. Bên trong là một không khí yên tĩnh chết chóc. Những
âm thanh duy nhất đến từ phòng máy do những động cơ phát ra và tiếng
nước vỗ vào thân tàu, sau khi chiếc tàu bị trọng thương thoát khỏi quang
cảnh nơi diễn ra trận đánh càng làm tăng thêm sự yên lặng kỳ dị. Pitt lặng lẽ
đi vào đống đổ nát của quỉ sa tăng, bước trên những mảnh vụn dưới chân
anh.

Không thấy xác viên hoa tiêu hoặc sĩ quan thứ nhất trong buồng lái -

toàn bộ hệ thống hỏa lực tác chiến đều được điều khiển từ trung tâm kiểm
soát đặt dưới boong tàu phía trước. Cabrillo đã một mình theo dõi và điều
khiển trận đánh từ trên đài chỉ huy ít khi được dùng tới. Qua tình trạng nửa
tỉnh nửa mê, anh thấy một bóng người lờ mờ đang đến gần và đẩy qua một
bên những mảnh còn lại của cánh cửa vỡ. Rất khó khăn, anh cố ngồi lên.
Một chân chịu đáp ứng, nhưng chân còn lại không động đậy. Những ý nghĩ
của anh như lạc vào đám sương mù. Anh chỉ mơ hồ cảm nhận có ai đó cúi
xuống và quì bên cạnh anh..

“Chân cậu bị nện mạnh đấy”, Pitt nói, vừa xé áo sơ mi của anh và

buộc chặt trên vết thương để ngăn máu chảy ra. “Những chỗ khác thế nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.