THÁC LŨ - Trang 256

ở đó, một công trình xây dựng to lớn dành cho sự đòi hỏi ích kỷ của một gã
đàn ông. Ông hãy nhìn qua mặt nước đi. Chỉ có hai chiếc tàu trong một
cảng sông được xây dựng để nhận một trăm chiếc. Đó có phải là một
phương cách điều hành một công việc làm ăn hiệu quả không ?”

“Tôi không tài nào hiểu được”, ông Gunn nói.
Ông Montaigne đứng lên. “Tôi có việc phải làm. Trời sắp tối nhanh

thôi. Tôi nghĩ sẽ chỉ thị cho hoa tiêu của tôi ngược lên thượng nguồn, đến
thành phố Morgan và thả neo ở đó qua đêm trước khi quay trở lại New
Orleans”.

“Cám ơn ông, thưa Thiếu tướng”, ông Gunn thành thực nói. “Tôi

đánh giá cao việc ông dành thì giờ để tiếp tôi. Xin hãy quan tâm đến chuyện
này”.

“Tôi sẽ hoàn toàn quan tâm”, ông Montaigne vui vẻ trả lời. “Bây giờ

thì tôi đã biết phải đi đâu để làm một chầu uýt-ky ngon lành và an toàn nghỉ
ngơi. Ông sẽ gặp lại tôi mà. Xin chúc ông may mắn trong việc điều tra. Nếu
lúc nào cần sự phục vụ của Tiểu đoàn Kỹ sư Quân đội, ông chỉ cần gọi tôi”.

“Cám ơn ông, tôi sẽ”.
Rất lâu sau khi Tướng Montaigne trở lại chiếc tàu tuần tra của mình,

ông Gunn vẫn ngồi nhìn chăm chú vào hình chiếu cảng Sungari, đầu óc ông
chìm sâu trong những câu hỏi không bao giờ tự chúng bộc lộ.

***

“Nếu ông lo lắng chuyện bọn an ninh của chúng quấy rối chúng ta”,

Thuyền trưởng tàu Marine Denizen - ông Frank Stewart nói, “Chúng ta có
thể chỉ đạo việc khảo sát từ giữa lòng sông. Chúng có thể làm chủ những
tòa nhà và khu đất hai bên bờ sông Atchafalaya nhưng bỏ trống hành lang
giữa vịnh và thành phố Morgan, nơi này phải tuân theo luật hàng hải”.

Ông Stewart với mái tóc màu nâu cắt ngắn, được chải cẩn thận bằng

lược về phía bên phải, là một thủy thủ xuất thân từ trường phái cũ. Ông ta
vẫn định hướng theo mặt trời với cái kính lục phân của mình và hình dung
vĩ tuyến và kinh tuyến theo lối cổ truyền trong khi chỉ cần liếc mắt qua hệ
thống định vị địa-vật lý có thể cho ông biết trong phạm vi một mét nơi ông
đang đứng. Thon gọn và cao lớn, với cặp mắt sâu màu xanh nước biển,
Stewart là một người đàn ông độc thân chỉ có một cô nhân tình là biển cả.

Ông Gunn đứng cạnh bánh lái tàu, nhìn qua những cửa sổ buồng lái

về phía cảng vắng vẻ. “Rõ ràng trông chúng ta chẳng khác gì một mụn cóc
trên sống mũi một siêu sao màn bạc nếu chúng ta thả neo trong dòng sông
giữa những cầu tàu và nhà kho của chúng. Tướng Montaigne bảo lực lượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.