THÁC LŨ - Trang 291

nhà-xe. Nhiều cuốn được xếp ngăn nắp trên những kệ sách nằm kề nhau. Số
khác xếp thành từng chồng dọc theo những vách tường, trên cầu thang và
hành lang. Trong những phòng ngủ, phòng tắm, buồng nhỏ, thậm chí chúng
còn được đặt trong khoang bếp và phòng ăn. Chỉ còn đủ chỗ cho một người
đi qua một lối di hẹp.

Trên năm mươi năm, ông St. Julien Perlmutter đã tích lũy bộ sưu tập

hoàn hảo nhất và bao quát nhất những tài liệu in ấn về những chiếc tàu lịch
sử và tập trung về một nơi. Thư viện của ông là sự ganh tị của mọi văn khố
hàng hải trên thế giới và không có thư viện thứ hai nào như thế. Những
cuốn sách và ghi chép về tàu thuyền nào ông không thể có, St. Julien cần cù
sao chép lại. Lo sợ hỏa hoạn hoặc bọn phá hoại, những bạn bè nghiên cứu
của ông nài nỉ ông tải bộ sưu tập đồ sộ của ông lên mạng, nhưng ông thích
giữ những cuốn sách của mình trên giấy đóng thành tập hơn.

Ông rộng lượng chia sẻ nó vô điều kiện với bất kỳ ai đến trước cửa

nhà ông để tìm kiếm thông tin đặc biệt về một chiếc tàu chìm. Suốt thời
gian Pitt biết ông, anh nhận thấy ông không bao giờ quay lưng lại với bất kỳ
người nào cần đến kiến thức sâu rộng của ông.

Nếu kho sách gây kinh ngạc không phải là một cảnh tượng kỳ thú, thì

ông Perlmutter đóng vai trò đó. Julia trố mắt nhìn ông. Gương mặt ông đỏ
au vì cuộc sống với thức uống và thực phẩm trù phú và hảo hạng, lộ ra một
phần dưới mái tóc bạc dày cộm và quăn tự nhiên, và một bộ râu rậm rì.
Sống mũi dưới đôi mắt màu xanh da trời là một cái tay nắm cửa nhỏ màu
đỏ, cặp môi dưới mất hút dưới hàng ria xoắn lại ở hai đầu. Ông Perlmutter
mập mạp nhưng không béo phệ. Không có những túi mỡ treo. Trông ông
vững chắc như một bức tường bằng gỗ. Hầu hết những người gặp ông lần
đầu đều nghĩ ông còn rất trẻ khi nhìn bề ngoài. Nhưng ông St. Julien đã hơn
cái tuổi bảy mươi đúng một năm và tỏ ra thân thiện.

Là bạn thân của Thượng nghị sĩ George Pitt, thân phụ của Pitt, ông

Perlmutter đã biết Pitt hầu như từ lúc anh còn ẳm ngửa. Trải qua nhiều năm,
họ đã thiết lập được một mối liên kết gắn bó, ở đó, ông Perlmutter giống
như một người chú được yêu quí. Ông chỉ chỗ cho Pitt và Julia ngồi quanh
một cái bàn ăn. Ông đưa cho họ những cái ly thủy tinh trước kia đã làm nổi
tiếng phòng ăn hạng nhất của chiếc tàu chở khách sang trọng của Ý, chiếc
Andrea Doria.

Julia ngắm nghía hình chiếc tàu được khắc bằng a-xít trên cái ly của

cô trong lúc ông Perlmutter rót thứ rượu poóc-tô Bồ Đào Nha lâu đời. “Tôi
nghĩ chiếc Andrea Doria đã nằm yên trên đáy biển”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.