THÁC LŨ - Trang 384

Cô rón rén bước vào bên trong với tâm trạng chờ đợi của một phụ nữ

liệu trước sẽ gặp những rắc rối. Cô nhận ra mình đang ở trong một văn
phòng bài trí những vật dụng nội thất bằng gỗ sồi nặng rất phổ biến vào đầu
thế kỷ hai mươi. Julia đông cứng. Gian phòng sạch sẽ không chê vào đâu
được. Không một vết bụi hoặc một mạng nhện. Giống như cô đang bước
vào một gian trưng bày trong viện bảo tàng. Cùng lúc cô cũng nhận ra mình
đang bước vào một cái bẫy.

Cô có cảm giác như bị đấm mạnh vào dạ dày khi cánh cửa gỗ đóng

sầm lại sau lưng cô, ba gã đàn ông bước ra từ sau một bức màn ngăn cách
một phòng khách ở cuối văn phòng. Cả ba gã đàn ông đều mặc quần áo làm
việc, hai trong ba gã xách cặp hồ sơ như thể chúng vừa đến từ một cuộc họp
ban giám đốc.

Trước khi cô có thể tắt cái điện đài giấu kín trước ngực, tay cô đã bị

khóa chặt và miệng bị dán băng keo.

“Cô đúng là một cô ả bướng bỉnh số một, Ling Tai, hoặc tôi nên gọi

cô là Julia Lee ?” Gã Ki Wong, chỉ huy lực lượng cưỡng chế của Qin
Shang, nói, cúi đầu thật nhanh và nở một nụ cười của quỉ sa tăng. “Cô
không biết tôi vui như thế nào khi gặp lại cô đâu”.

Trung úy Stowe chăm chú nhìn qua phụ lưu, vừa ấn mạnh chiếc điện

thoại vệ tinh lên mép tai với một bàn tay, và giữ cái microphone của nó sát
miệng. “Cô Lee, nếu cô nghe tôi, xin vui lòng trả lời”.

Anh ta nghe những âm thanh giống như những giọng nói bị bóp nghẹt

trước khi mọi thông tin với Julia hoàn toàn chấm dứt. Bản năng đầu tiên
buộc Stowe lao qua phụ lưu và đến cánh cổng trên cầu tàu. Nhưng anh ta
không thể biết chắc chắn liệu Julia có gặp phải trường hợp nguy hiểm đến
tính mạng không. Chưa đủ lý do để liều lĩnh trong một cuộc chiến sinh tử.
Một ý nghĩ khác cũng vừa thành hình trong đầu anh là rất có khả năng một
cuộc phục kích đã chực sẵn mà Julia không biết. Stowe bèn làm theo đường
lối đã được những sĩ quan tinh ranh sử dụng từ khi lực lượng quân đội đầu
tiên được thành lập. Anh ta trút trách nhiệm lên vai thượng cấp của mình.

“Weehawken, đây là Trung úy Stowe”.
“Tôi nghe”, giọng nói của Thuyền trưởng Lewis vọng ra.
“Thưa Thuyền trưởng, tôi nghĩ chúng tôi gặp khó khăn”.
“Vui lòng giải thích”.
“Đã mất liên lạc với cô Lee”.
Im lặng một lúc. Rồi ông Lewis chậm rãi trả lời. “Hãy ở yên tại vị trí

của cậu và để mắt tới nhà máy đường. Báo cáo bất kỳ tình huống mới nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.