THÁC LŨ - Trang 459

và sự hủy diệt, trông nó vẫn đường bệ lạ lùng. Không người nào đã nhìn
thấy nó đêm hôm đó có thể quên là họ từng chứng kiến sự chết chóc huyền
thoại, không một biển cố nào lại đầy kịch tính như thế.

Họ nhìn như bị mê hoặc, chờ đợi trông thấy thân tàu quay chệch sang

một bên và chặn dòng chảy theo một góc chéo để chuẩn bị vai trò của nó là
biến thành một đập nước, làm lệch hướng dòng chảy của sông Mississippi
từ con kênh đã được nạo vét, vĩnh viễn chạy theo hướng mới. Có vẻ như
niềm tin của họ sẽ trở thành sự thật khi dòng nước lũ khủng khiếp sôi sục
trượt qua một bên hông chiếc tàu.

“Thượng đế ơi !”, ông Olson lẩm bẩm trong cơn sốc. "Chúng đã cho

nổ đáy tàu ! Và nó sắp chìm !”.

Bất kỳ chút hy vọng mong manh nào nhằm ngăn chận dòng chảy lúc

này đều tan biến khi chiếc tàu chở khách khổng lồ bắt đầu vào vị trí trên
dòng sông.

***

Nhưng chiếc United States đã không đi tới theo hướng khiến mũi của

nó sẽ đâm vào bờ sông phía đông với đuôi tàu sẽ hơi nghiêng qua dòng
sông về phía tây. Nó đang chạy thẳng giữa con kênh về phía thượng nguồn
và chậm chạp quay mũi về phía dòng nước lũ mãnh liệt chẳng khác gì thác
Niagara đang gầm rú tràn qua chỗ đê vỡ.

Pitt vẫn đứng đó, bấu chặt bánh lái, lúc này đã được bẻ ngoặt đến

điểm giới hạn cuối cùng. Anh đã xoay bánh lái tàu đến điểm nó không thể
xoay được nữa. Quyết định đã được tính toán kỹ của anh không thể thay đổi
nữa. Không còn giải pháp khả thi nào khác. Anh có cảm giác chiếc tàu rùng
mình khi những khối thuốc nổ khoét những lỗ lớn ở dưới đáy tàu và anh
nguyền rủa bản thân vì không thể kiểm soát vận tốc chiếc tàu, hoặc bằng
cách nào đó đảo ngược những chân vịt bên mạn trái chiếc tàu, bẻ ngoặt nó
theo một góc độ khít khao hơn. Nhưng hệ thống kiểm soát tự động đã bị vô
hiệu hóa vì những loạt đạn của Quân đội bắn ra, trừ phi có một toán thủy
thủ xuống phòng máy để thực hiện những mệnh lệnh của anh. Rồi, chậm
chạp chẳng khác gì rùa bò, và hầu như có một phép lạ, anh nhìn thấy mũi
tàu bắt đầu lệch nhẹ sang mạn trái.

Pitt cảm nhận tim anh đập rộn rã trong lồng ngực. Lúc đầu anh không

thể nhận rõ cảm giác đó, nhưng khi góc lệch chậm chạp tăng lên, dòng chảy
của con sông bắt đầu đẩy mũi tàu bên mạn phải sang một bên. Dường như
chiếc tàu United States từ chối bỏ cuộc và sẽ không xảy ra một vết đen nào
trong lịch sử hào hùng của nó. Nó đã tồn tại suốt bốn mươi tám năm dài,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.