trước những ngày có kỹ thuật hàn. Nhưng có một người bị xúc động vì
những cảm giác sợ hãi.
Kỹ sư trưởng Ian ‘Hồng Kông’ Gallagher, một người có đôi vai rộng
như vai bò mộng, gương mặt đỏ au, tửu lượng rất cừ, hàng ria mép kiểu Ái
Nhĩ Lan rậm rì, là người biết rõ một chiếc tàu lúc nó cố chống lại sự đe dọa
bị vỡ toang, khi ông thấy hoặc nghe nó. Tuy nhiên, cảm giác sợ hãi bị xua
đuổi ra khỏi đầu óc ông lúc ông bình tĩnh xoay chuyển ý nghĩ để sống sót.
Là một đứa trẻ mồ côi khi mới mười một tuổi, ông Ian Gallagher chạy
trốn khu nhà ổ chuột tại Belfast và đến với biển trong vai trò một đứa trẻ lau
dọn cabin. Được hưởng một tài năng tự nhiên trong việc chăm sóc những
động cơ hơị nước, ông trở nên được chú ý rồi trở thành một phụ tá kỹ sư
hạng ba. Cho đến năm hai mươi bảy tuổi, ông nhận được những giấy tờ
công nhận là kỹ sư trưởng và phục vụ trên những tàu chở hàng đường dài
giữa những đảo trong vùng biển nam Thái Bình Dương. Cái tên ‘Hồng
Kông’ được dành cho ông sau khi ông chiến đấu trong một trận đánh oanh
liệt như một thiên anh hùng ca tại một phòng trà trong một thành phố cảng,
một mình đánh nhau với tám công nhân sửa chữa tàu người Trung Hoa cố
tìm cách hạ gục ông. Khi tới tuổi ba mươi, ông ký tên gia nhập tàu Công
Chúa Dou Wan vào mùa hè năm 1945.
Mặt mũi nhăn nhó, ông Gallagher quay sang viên kỹ sư thứ nhì của
mình, Chu Wen. "Chuẩn bị một xuồng cứu sinh và sẵn sàng bỏ tàu khi
thuyền trưởng ra lệnh".
Viên kỹ sư người Trung Hoa lấy mẫu đuôi điếu xì gà ra khỏi miệng
và nhìn ông Gallagher, đánh giá. “Ông nghĩ chúng ta đang chìm ?”
“Tôi biết chúng ta đang chìm”, ông Gallagher trả lời, giọng quả
quyết. “Cái xô rỉ sét già nua này không kéo dài tuổi thọ của nó đến một giờ
nữa đâu”.
“Ông đã báo cho thuyền trưởng ?” .
“Ông ấy không điếc, cũng không ngu ngốc và đui mù để không tự
mình nhận ra điều đó”.
“Ông cũng lên đó chứ ?” Chu Wen hỏi.
“Tôi sẽ đến sau cậu”, ông Gallagher trả lời.
Chu Wen lau bàn tay đầy đầu mỡ với một miếng giẻ rách, gật đầu với
ông kỹ sư trưởng và leo lên cái thang chỗ cánh cửa sập dẫn lên những
boong trên.
Ông Gallagher nhìn lần cuối những động cơ ông rất yêu mến, biết rõ
chúng sẽ sớm nằm dưới đáy biển sâu. Ông đông cứng khi một âm thanh lớn