THẠCH HẦU - Trang 189

“Chúng tôi nghĩ là họ đã nghe thấy tiếng Quỷ đang làm thịt Đường và

việc đó làm mọi người sợ chết khiếp. Sẽ không ai giúp gì đâu. Cùng lắm
bọn họ chỉ dám kể là có hai hoặc...”

“... ba hoặc bốn...”

“... người, hình như là đàn ông, đã đá cánh cửa nhà kho ở đằng kia.”
“Và có nhiều tiếng hét lớn trong vòng mười phút. Rồi có hai tiếng

súng. Tiếp đó là sự im lặng.”

“Mẹ của cô bé đã gọi 911.”

“Nhưng đến lúc cảnh sát Tuần tra đến thì tất cả đã chuồn mất.”
Sachs nhìn lên nhìn xuống con ngõ và mặt phố ở phía trước nhà kho.

Đúng như cô đã sợ, cơn mưa hủy hết mọi hi vọng tìm được vệt bánh xe của
bất kể phương tiện gì mà Quỷ và đồng bọn đang lái.

“Đã có những ai vào trong?” Cô hỏi viên thám tử tóc vàng của Phân

khu Năm.

“Chỉ có một cảnh sát thường, để xem nạn nhân còn sống không.

Chúng tôi nghe được từ trên là các cô muốn giữ nguyên hiện trạng nên
thậm chí còn không để bác sĩ của phòng Khám nghiệm y khoa vào trong.”

“Tốt,” cô nói. “Tôi muốn gặp cảnh sát tuần tra đã vào trong.”
“Tôi sẽ tìm xem.”

Một lát sau anh ta trở lại với một nữ cảnh sát mặc đồng phục. “Tôi là

cảnh sát đầu tiên. Cô muốn gặp tôi à?”

“Chỉ muốn xem giày của cô thôi.”
“À, được thôi.” Người phụ nữ cởi giày ra và đưa nó cho Sachs, cô

chụp một tấm ảnh đế giày và ghi lại kích cỡ để có thể phân biệt nó với các
dấu vết từ Quỷ và đồng bọn.

Rồi cô đeo đai cao su quanh giày của chính mình để phân biệt dấu

chân. Khi ngước lên cô đã trông thấy Sonny Lý đang đứng ở ngưỡng cửa
nhà kho. “Xin lỗi,” cô bực tức la lên, “cảm phiền anh lùi lại được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.