THẠCH HẦU - Trang 192

“Rãnh đế giày của chúng thế nào?” Rhyme hỏi.
“Bằng phẳng.”

“Lũ khốn đẳng cấp,” anh lẩm bẩm.
Cô biết rằng anh đã hi vọng sẽ có chút đất đá hay sợi vải nào đó có thể

giúp họ lần ra được nhà trú ẩn của Quỷ, trong khi những cái rãnh ở các bộ
đế giày có rãnh sâu lưu được bằng chứng trong nhiều tháng trời, loại giày
đế phẳng lại làm mất dấu vết nhanh hơn nhiều.

“Ok, Sachs, tiếp đi. Dấu giày cho cô biết điều gì?”

“Tôi đang nghĩ là...”
“Đừng có nghĩ, Sachs. Đó không phải là cách để hiểu một hiện trường

phạm tội. Cô biết mà. Cô phải cảm nhận nó.”

Giọng nói trầm ấm, hấp dẫn của anh đang thôi miên cô và với mỗi lời

anh nói ra, cô lại thấy mình bị kéo ngược lại hiện trường tội ác một cách
khó chịu, cứ như cô là một người tham dự vậy. Hai lòng bàn tay cô bắt đầu
toát mồ hôi bên trong bộ găng cao su.

“Hắn đã ở đó. Jerry Đường ngồi ở bàn làm việc của mình và chúng...”
“Chúng tôi,” Rhyme kiên quyết sửa lại. “Cô là Quỷ, nhớ chưa.”
“... chúng tôi đá cửa vào. Anh ta đứng lên và chạy về phía cửa sau

nhưng chúng tôi đã tóm được và kéo anh ta quay lại cái ghế của mình.”

“Khoanh vùng lại nào, Sachs. Cô là một xà thủ. Cô tìm được kẻ đã

phản bội mình. Cô sẽ làm gì?”

“Tôi sẽ giết gã.”
Tôi trông thấy một con quạ đang nhặt thức ăn. Một con quạ khác cố

cướp nó và con quạ đầu tiên không bị dọa chạy đi mất - nó đuổi theo và cố
chọc lòi mắt đối thủ.

Đột nhiên lòng cô chất đầy oán giận một cách vô cớ. Nó gần như cướp

cả hơi thở của cô. “Không, chờ đã, Rhyme. Nó giống như là cái chết của
anh ta chỉ là thứ yếu. Điều tôi thật sự muốn là làm anh ta đau. Tôi đã bị
phản bội và tôi muốn anh ta cũng phải chịu đau đớn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.