THẠCH HẦU - Trang 193

“Cô sẽ làm gì? Một cách chính xác.”
Cô do dự, mồ hôi đổ ròng ròng trong bộ đồ nóng nực. Khắp người cô

ngứa râm ran, cô cảm tưởng như muốn xé toạc một chỗ trên bộ đồ để có thể
gãi cho đỡ ngứa.

“Tôi không thể...”
Tôi” à Sachs. Ai là ‘tôi’? Cô là Quỷ, nhớ chưa?”
Mặc dù vậy cô cất tiếng nói khi vẫn còn hoàn toàn là bản thân mình.

“Tôi gặp khó khăn với ca này, Rhyme à. Có điều gì đó ở hắn, ở Quỷ. Hắn ở
tuốt đầu bên kia.” Cô do dự. “Ở bên đó cảm giác tệ lắm.”

Một nơi mà các gia đình phải chết, trẻ em bị kẹt trong những cái hầm

dưới con tàu đắm, nơi đàn ông và đàn bà bị bắn phía sau lưng trong lúc
quẫy đạp tới chốn cứu rỗi duy nhất mà họ tìm được: một đại dương vô cảm,
lạnh giá. Một nơi mà họ sẽ chết không vì lí do nào khác, ngoại trừ vì họ là
những vật cản đường khó chịu và vụng về.

Sachs nhìn chằm chằm vào cặp mắt thao láo của Jerry Đường.
“Đến đó đi, Sachs,” anh lẩm bẩm. “Tiếp đi. Có tôi hỗ trợ phía sau rồi.

Đừng lo.”

Cô ước gì mình có thể tin được lời anh.
Nhà tội phạm học nói tiếp. “Cô đã tìm được kẻ phản bội mình. Cô tức

điên lên với hắn. Cô sẽ làm gì?”

“Ba người đàn ông còn lại và tôi trói Đường vào một cái ghế và chúng

tôi dùng dao hoặc dao cạo với anh ta. Anh ta sợ hãi, gào thét... Chúng tôi
làm từ từ. Khắp xung quanh tôi, là những mẩu thịt người. Cái thì giống một
phần tai, cái thì là mẩu da. Chúng tôi cắt hai mí mắt anh ta...” Cô do dự.
“Nhưng tôi không thấy dấu vết gì cả, Rhyme ạ. Không có gì giúp được
chúng ta.”

“Nhưng chắc chắn phải có manh mối ở đó, Sachs. Cô biết là có. Nhớ

Locard không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.