THẠCH HẦU - Trang 195

nhận mồ hôi chảy trên da đầu mình. “Tiếng thét kéo dài được khoảng năm,
mười phút. Tôi ngồi trước mặt anh ta suốt thời gian đó, tận hưởng từng
tiếng gào, từng giọt máu rơi, từng miếng thịt bị xẻo.” Hơi thở cô gấp gáp
lên.

“Cô sao rồi, Sachs?”

“Ổn,” cô nói.
Nhưng cô không ổn chút nào. Cô đã bị mắc kẹt - ở chính cái nơi cô

không muốn tới đó. Đột nhiên mọi điều tốt đẹp trong đời cô đều bị phủ
nhận và cô trượt sâu hơn và trung tâm thế giới của Quỷ.

Trông anh như sắp báo tin xấu...

Hai bàn tay cô run run. Cô đang tuyệt vọng và cô đơn.
Trông anh như sắp bảo...
“Sachs?” Rhyme gọi.

“Tôi ổn.”
Đừng nghĩ về nó, đừng nghĩ về những mẩu da cuộn lại, những vệt

máu... Đừng nghĩ về việc mi đang thưởng thức nỗi đau của anh ta đến thế
nào.

Rồi cô chợt nhận ra nhà tội phạm học đã không hề nói gì.

“Rhyme?”
Không có ai trả lời.
“Anh không sao chứ?” Cô hỏi.

“Không hẳn,” cuối cùng anh nói.
“Sao thế?”
“Tôi không biết... Chuyện biết được hắn ngồi ở đâu thì có lợi gì cho

chúng ta? Hắn đã đi loại giày đế phẳng chết tiệt ấy mà. Đó là chỗ duy nhất
chúng ta biết là Quỷ dành một khoảng thời gian để ngồi lại, nhưng ở đó thì
có vật chứng gì cơ chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.