THẠCH HẦU - Trang 196

Vẫn còn cảm thấy buồn nôn, bị vấy bẩn vì linh hồn Quỷ bên trong cô,

Sachs liếc nhìn cái ghế. Nhưng cô phải quay đi, không thể tập trung được.

Chán nản, giận dữ, anh nói tiếp, “Tôi không thể nghĩ được.”

“Tôi...”
“Hẳn phải có cái gì đó,” anh nói tiếp. Cô nghe thấy sự thất vọng trong

giọng anh và đoán anh đang ước chính mình được tới đây để kẻ ô bàn cờ.

“Tôi không biết,” cô nói, giọng yếu ớt.

Cô nhìn đăm đăm vào ghế nhưng trong tâm trí lại trông thấy con dao

đang lia khắp người Jerry Đường.

“Quỷ thật,” Rhyme nói, “tôi cũng không biết. Ghế dựng thẳng

không?”

“Cái ghế Quỷ ngồi nhìn ư? Có?”

“Nhưng chúng ta biết làm gì với thực tế đó?” Giọng anh tuyệt vọng.
Như thế không giống anh chút nào. Lincoln Rhyme có ý kiến với tất

cả mọi chuyện. Và tại sao giọng anh lại nghe như chính anh đã thất bại thế?
Kiểu nói ấy làm cô lo ngại. Anh vẫn còn ủ dột vì vai trò của mình trong cái
chết của những người vượt biên và thủy thủ đoàn của Fuzhou Dragon ư?

Sachs lại tập trung vào chiếc ghế một lần nữa, trên đó đầy những mẩu

vụn của vụ tùng xẻo. Cô quan sát nó kĩ hơn. “Tôi có ý này. Chờ đã.” Cô
bước lại gần chiếc ghế và nhìn bên dưới nó. Trái tim cô đập rộn vì háo hức.
“Có những vết lê chân ở đây, Rhyme. Quỷ đã ngồi xuống và cúi người tới
trước, để nhìn rõ hơn. Hắn đã bắt chéo chân dưới ghế.”

“Và?” Rhyme hỏi.
“Điều đó có nghĩa là bất kì một dấu vết nào trên đường chỉ khâu phần

trên và đế giầy của hắn cũng có thể bị rơi ra. Tôi sẽ hút bụi bên dưới ghế.
Nếu chúng ta may mắn, có thể ta sẽ tìm được điều gì đấy dẫn ta đến cửa
trước nhà hắn.”

“Tuyệt lắm, Sachs,” Rhyme nói. “Lấy máy hút bụi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.