THẠCH HẦU - Trang 197

Vui mừng vì phát hiện này, cô vội đi đến chỗ bộ đồ nghề khám

nghiệm ở gần cửa để lấy chiếc máy. Nhưng rồi cô dừng phắt lại và khẽ
cười. “Anh lừa được tôi rồi, Rhyme.”

“Tôi làm gì nhỉ?”

“Đừng có ra vẻ ngây thơ.” Giờ cô đã nhận ra hẳn anh đã biết sẽ có dấu

vết bên dưới ghế ngay từ giây phút cô kể rằng Quỷ ngồi đó để theo dõi vụ
giết người. Nhưng anh cũng biết cô vẫn còn bị lạc trong thế giới kinh
khủng của Quỷ, và anh cần đưa cô đến một chốn tốt đẹp hơn, quay lại với
công việc mà họ làm cùng nhau. Anh giả vờ thất vọng để kéo sự chú ý của
cô lại chỗ mình và nhẹ nhàng dẫn cô ra khỏi bóng tối.

Một sự bóp méo sự thật, cô biết là vậy, nhưng chính từ những kiểu

động tác giả như vậy mà người ta mới tìm thấy tình yêu.

“Cảm ơn anh.”

“Tôi đã hứa sẽ mang cô trở lại. Nào, giờ thì lấy cái máy đi.”
Sachs quét sàn nhà bên dưới và quanh cái ghế, rồi lôi túi lọc ra khỏi

máy hút bụi cầm tay và đặt nó vào một chiếc túi đựng vật chứng bằng
nhựa.

“Chuyện gì xảy ra tiếp theo?” Rhyme hỏi.

Cô đánh giá góc độ vệt máu bắn từ những viên đạn đã giết chết

Đường. “Có vẻ như khi cuối cùng Đường cũng ngất xỉu vì đau đớn thì Quỷ
đã đứng dậy và bắn anh ta. Rồi hắn bỏ đi và những tên trợ lý xử chỗ này.”

“Sao cô biết mọi chuyện xảy ra theo thứ tự đó?”
“Vì có những mẩu thịt vương trên một trong mấy vỏ đạn. Và có mảnh

kính vỡ cùng vài mẩu poster rách rơi trên chiếc ghế Quỷ từng ngồi.”

“Tốt lắm.”
Sachs nói, “Tôi sẽ lấy dấu tĩnh điện học của các mẫu giầy.”
“Không cần phải nói với tôi, Sachs,” Rhyme lẩm bẩm, quay trở về với

tính cách thường ngày của anh. “Chỉ cần làm thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.