THẠCH HẦU - Trang 381

Rồi đến một tiếng rền lớn đến nỗi cô thực sự cảm thấy nó trong lồng

ngực mình. Chuyện gì vậy? Cả con tàu đang cong oằn ư!

Các cánh cửa sẽ bị lèn chặt. Cô sẽ bị kẹt ở đây vĩnh viễn. Từ từ nghẹt

thở... Chết một mình... Ôi, Rhyme...

Nhưng rồi tiếng rền ấy ngừng lại, thay vào đó là những tiếng choang

như lúc nãy. Cô dừng ở lối vào khoang tàu của Quỷ, bên dưới chân mình.

Cánh cửa đóng chặt. Nó mở vào trong, à, mở xuống dưới.
Cô tóm nắm đấm cửa và xoay. Cái chốt thả ra và cánh cửa gỗ nặng nề

thả xuống. Cô nhìn xuống hầm tối. Có những thứ đang bơi lội quanh căn
phòng đó. Chúa Jesus ơi... Cô rùng mình nhưng vẫn ở nguyên tại chỗ, lơ
lửng trong hành lang hẹp.

Nhưng giọng của Lincoln Rhyme vang lên trong đầu cô rõ ràng như

thể anh đang nói qua tai nghe của cô. “Nó chỉ là một hiện trường tội ác,
Sachs. Tất cả chỉ có thế. Và khám nghiệm hiện trường là nghề của chúng
ta, nhớ không? Cô kẻ ô vuông, tìm kiếm, quan sát, thu thập bằng chứng.”

Được rồi, Rhyme. Nhưng giá mà không có lươn thì hay.
Cô xả bớt một ít khí ra khỏi BCD và thả người chậm rãi vào trong

phòng.

Cảnh tượng làm cô phải thở dốc.
Trước mặt cô một người đàn ông đang trôi lơ lửng trong không gian

tối om, mắt nhắm chặt, cằm trễ hẳn xuống dưới, hai cánh tay giang rộng, áo
choàng bập bùng đằng sau lưng anh ta. Khuôn mặt anh ta trắng toát như tờ
giấy.

Vật thứ hai cô trông thấy ít chết chóc hơn nhưng lại lạ lùng hơn: hẳn

phải có tới cả ngàn tờ một trăm đô la đang lơ lửng trong nước, phủ khắp
căn phòng như những vẩy nhựa trong quả cầu tuyết.

Những tờ tiền đã giải thích cho cái chết của người đàn ông. Túi anh ta

đầy chặt tiền và cô suy luận rằng khi con tàu bắt đầu chìm, anh ta đã chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.