THẠCH HẦU - Trang 470

Amelia Sachs nghĩ trông hắn có vẻ vô hại, chỉ là một người đàn ông Châu
Á đẹp trai nhưng nhỏ bé với mái tóc chớm ngả bạc.

Điện đàm của Sellitto bật lên với một lời nhắn, “Xạ thủ Một và Hai

gọi Căn cứ. Chúng tôi xuống được chưa?”

Anh ta tắt bớt tần số tín hiệu trên chiếc Motorola của mình và nói,

“Căn cứ gọi Xạ thủ. Xác nhận được phép.” Vị thanh tra to lớn nói thêm với
Quỷ, “Bọn họ đã có anh trong tầm ngắm kể từ phút anh bước chân ra khỏi
chiếc xe thùng. Nếu anh ngắm bắn về phía cô ấy thì giờ anh đã chết rồi.
May đấy nhé.”

Họ lôi Quỷ vào phòng khách và đẩy hắn ngồi lên một chiếc ghế. Eddie

Đặng đọc các quyền của hắn, bằng tiếng Anh, Quan Thoại và Vân Nam.
Chỉ để cho chắc.

Hắn xác nhận là mình đã hiểu với rất ít cảm xúc nếu cân nhắc đến tình

hình hiện nay, Sachs quan sát thấy như vậy.

“Nhà họ Trương sao rồi?” Sachs hỏi Sellitto.
“Họ ổn cả. Hai đội INS đã đến nhà họ. Suýt nữa thì sự thể bung bét.

Ông bố đã có trên tay một khẩu súng và sẵn sàng bắn nhưng các đặc vụ đã
nhìn thấy điều đó qua cửa sổ nhờ ống nhòm ban đêm. Họ tìm được số điện
thoại của nhà đó và gọi vào để cho họ biết rằng họ đã bị bao vây. Ngay khi
Trương nhận ra đó là đội INS thật sự chứ không phải Quỷ, anh ta đã đầu
hàng.”

“Còn cô bé?”

“Cô bé ổn. Nhân viên xã hội đã lên đường. Họ sẽ quản thúc cả nhà đó

ở Owls Head cho đến khi chúng ta xong việc với của nợ này.” Anh ta gật
đầu về phía Quỷ. “Rồi chúng ta có thể qua đó và thẩm vấn họ.”

Ngôi nhà họ đang đứng lúc này còn cách nhà họ Trương khoảng hơn

một cây số. Đó là một nơi xinh xắn gọn gàng, trồng đầy hoa và các đồ trang
trí nhỏ. Sachs rất ngạc nhiên vì điều này khi đã biết nó thuộc về một trong
những thanh tra án mạng cừ nhất thành phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.