THẠCH HẦU - Trang 86

“Ngày hôm nay không hợp để đi đưa hàng nhỉ?” Ông ta hỏi Trương,

gật đầu về phía bầu trời mưa bão.

“Cảm ơn ông,” Trương nói.

William khẽ đưa xe tới trước. Cậu tăng ga và một lát sau họ đã lao vào

đường hầm.

“Được rồi, chúng ta an toàn rồi, qua được chỗ lính gác rồi,” Trương

thông báo và toàn bộ hành khách ngồi dậy, gạt lá cây và đất bùn khỏi quần
áo mình.

Vậy là ý tưởng của anh đã có hiệu quả.

Trong lúc tăng tốc trên đường quốc lộ từ bãi biển Trương nhận ra cảnh

sát ở đây có thể sẽ làm tương tự như những gì mà Cảnh sát Trung Quốc và
các sĩ quan an ninh thường làm trong lúc tìm kiếm tội phạm truy nã, đó là
dựng nên những rào chắn trên đường.

Vì vậy họ đã dừng ở một trung tâm mua sắm khổng lồ, ở giữa nơi đó

chính là THE HOME STORE. Nó mở cửa 24/24 và chỉ có rất ít nhân viên
vào buổi sáng, Trương, Vũ và William không gặp rắc rối gì khi lẻn vào từ
cửa nhận hàng. Trong phòng kho họ ăn trộm vài hộp sơn, chổi và các dụng
cụ rồi chuồn êm ra ngoài. Nhưng trước lúc đó Trương đã kịp ngó qua cửa
dẫn vào bên trong cửa hàng và nhìn khắp cái nơi đáng kinh ngạc đó. Anh
trông thấy hàng ngàn mét vuông chằng chịt lối đi. Cảnh tượng làm người ta
nín thở - Trương chưa bao giờ trông thấy nhiều dụng cụ, đồ dùng và thiết bị
đến thế. Những căn bếp đã dựng sẵn, hàng ngàn món đồ sáng đèn, bàn ghế
ngoài trời và dụng cụ nướng, cửa, cửa sổ, thảm. Hàng dãy kệ chỉ bày mỗi
nút và khóa và đinh vít. Phản ứng đầu tiên của Trương là muốn đưa Mỹ Mỹ
và cha mình vào trong này, chỉ cho họ thấy. Chà, họ sẽ còn thời gian cho
việc đó sau.

Trương nói với William. “Bây giờ cha phải lấy những thứ này vì

chúng ta cần đến chúng, để sống còn. Nhưng ngay khi kiếm được tiền cha
sẽ trả lại họ. Cha sẽ gửi tiền cho họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.