THẠCH HẦU - Trang 87

“Cha điên à,” thằng bé trả lời. “Họ có thừa mứa rồi. Họ đã tính toán cả

chuyện hàng hóa bị lấy cắp. Nó được gom cả vào giá tiền rồi.”

“Chúng ta sẽ trả lại họ!” Trương quát. Lần này thậm chí con anh còn

không buồn trả lời. Trương tìm được một tờ báo in màu đặt trên chồng lớn
ở cửa nhận hàng. Vật lộn với mớ tiếng Anh, anh nhận ra đó là một tờ rơi
quảng cáo có ghi địa chỉ của một loạt THE HOME STORE trên đó. Khi
nhận được đồng lương đầu tiên hoặc đổi được ít tiền nhân dân tệ sang tiền
đô anh chắc chắn sẽ gửi trả họ tiền.

Họ quay lại chỗ xe tải và tìm thấy một chiếc xe khác đang đỗ gần đó.

William tráo hai biển số xe rồi họ lái về phía thành phố cho đến khi tìm
được một nhà máy bỏ hoang. Họ đỗ trong cửa nhận hàng, tránh khỏi cơn
mưa. Trương và Vũ sơn đè lên dòng chữ viết tên nhà thờ. Sau khi lớp sơn
trắng đã khô, Trương, một nhà thư pháp lão luyện, đã khéo léo vẽ dòng chữ
“THE HOME STORE” lên hông xe bằng cùng một tông chữ như trên tờ rơi
anh vừa nhặt được.

Phải, mẹo của anh đã thành công và họ không bị các nhân viên an ninh

lẫn người thu phí ở trạm thu phí dừng xe lại. Lúc này họ đã ra khỏi đường
hầm đi vào những con phố ở Manhattan. William đã cẩn thận đọc bản đồ
trong lúc họ chờ tới lượt ở trạm thu phí và biết hướng họ phải đi để tới
được phố Tàu. Những con phố một chiều làm cậu lúng túng đôi chút nhưng
cậu cũng nhanh chóng định hướng và tìm được đường quốc lộ cần đến.

Vượt qua làn xe cộ đông nghịt, lại còn bị cơn mưa ngắt quãng và làn

sương mù làm cho chậm lại, họ lái dọc theo một con sông có màu nước y
hệt như đại dương mà họ vừa mới thoát khỏi.

Vùng đất xám xịt, Trương nhớ lại. Chẳng phải những đại lộ vàng và

thành phố kim cương như vị thuyền trưởng Sâm xấu số từng hứa hẹn với
họ.

Khi Trương nhìn quanh những con phố và tòa nhà anh tự hỏi điều gì

đang chờ đợi họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.