THẠCH HẦU - Trang 93

“Hắn đã lấy tiền của chúng tôi,” Trương nói một cách cay đắng,

“nhưng sau đó chỉ bỏ mặc chúng tôi trên cầu cảng. Đáng lẽ hắn phải đi
kiếm giấy tờ và phương tiện đi lại cho chúng tôi. Hắn đã biến mất.”

Vũ tò mò quan sát anh trong lúc anh bịa chuyện. Trương đã bảo anh ta

phải im lặng và để anh nói chuyện với Mã. Trên tàu Dragon, Vũ đã uống
quá nhiều và trở nên bốc đồng. Anh ta bất cẩn trong lời ăn tiếng nói với
những người nhập cư khác và với thủy thủ đoàn trong hầm.

“Thỉnh thoảng chúng vẫn làm thế đấy nhỉ?” Mã nói một cách vui vẻ.

“Sao chúng lại lừa người ta cơ chứ? Làm ăn thế thì ra sao đây? Mả cha lũ
Mễ. Các cậu từ đâu đến?”

“Phúc Châu,” Vũ trả lời. Trương bồn chồn. Anh đã định sẽ nhắc tới

một thành phố khác ở tỉnh Phúc Kiến, để giảm thiểu mối liên kết có thể có
giữa họ và Quỷ.

Trương nói tiếp, giả vờ giận dữ. “Tôi có hai đứa con lớn và một đứa

bé tí. Cả cha già nữa. Ông ấy già rồi. Còn anh bạn tôi đây, vợ anh ấy bị ốm.
Chúng tôi cần sự giúp đỡ.”

“À, giúp đỡ. Chậc chậc, đúng là câu chuyện thú vị, phải không nhỉ?

Nhưng các cậu cần giúp đỡ kiểu nào? Có những việc tôi làm được, có
những việc thì không. Tôi có phải là một trong Bát tiên không? Không, tất
nhiên rồi. Các cậu cần gì?”

“Giấy tờ. Giấy tờ nhân thân. Cho tôi, vợ và con trai lớn của tôi.”
“Chắc rồi, tôi có thể làm vài cái. Bằng lái xe, số an sinh xã hội, vài cái

thẻ nhân viên cũ, những công ty đã bị phá sản để không ai lần theo các cậu
được. Tôi có thông minh không nào? Chỉ có Jimmy Mã mới nghĩ ra được
chiêu đó. Những cái thẻ đó sẽ làm cho các cậu trông giống như công dân
xịn nhưng lại không dùng chúng kiếm việc làm được. Ngày nay bọn khốn ở
INS bắt các công ty phải tra xét đủ kiểu.

“Tôi đã có cách sắp xếp việc làm,” Trương nói.
“Và tôi không làm hộ chiếu đâu nhé,” Mã thêm vào. “Quá nguy hiểm.

Cả thẻ xanh cũng thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.