THẠCH HẦU - Trang 95

Mã rít một hơi thuốc lá. “Năm trăm. Tôi không lấy rẻ hơn thế đâu

đấy.”

Vũ cố mặc cả thêm nhưng Mã rất cương quyết. Cuối cùng người đàn

ông gày gò đành phải chấp nhận một cách cộc cằn.

Mã nói, “Các cậu phải kiếm cho tôi ảnh chụp của tất cả mọi người để

dán lên bằng lái xe và thẻ nhân viên. Đi vào khu vui chơi ấy. Các cậu có thể
chụp ảnh ở đó.”

Trương cay đắng nhớ lại cái đêm mà anh ngồi cùng Mỹ Mỹ trong một

chiếc quầy y hệt như vậy ở giữa một trung tâm giải trí lớn tại Hạ Môn từ
nhiều năm về trước, không lâu sau ngày họ mới quen nhau. Ngay lúc này
những bức ảnh ấy đang nằm trong một chiếc va ly đã chìm cùng xác con
tàu Fuzhou Dragon dưới đáy đại dương tối tăm.

“Chúng tôi cũng cần có một chiếc xe tải. Tôi không đủ tiền mua đứt.

Tôi thuê của ông được không?”

Hội trưởng cười chế nhạo. “Cái gì mà tôi chả có nhỉ? Tất nhiên rồi, tất

nhiên.” Lại thêm một màn mặc cả nữa và họ đồng ý với một mức giá thuê
xe. Mã tính tổng số tiền hai người đàn ông nợ ông ta rồi quy đổi ra tiền
nhân dân tệ. Ông ta đưa ra con số đáng sợ nhưng cả hai vẫn miễn cưỡng
đồng ý. “Cho tôi tên và địa chỉ để làm giấy tờ.” Ông ta trở lại chỗ máy tính
và bấm lia lịa trong lúc Trương đọc thông tin.

Bản thân Trương cũng đã dành rất nhiều thời gian bên chiếc laptop cũ

của mình. Với những người như anh ở Trung Quốc, Internet đã trở thành
phương tiện chính để liên lạc với thế giới bên ngoài, mặc dù việc đó vô
cùng khó khăn. Modem của Trương chậm khủng khiếp và còn bị kiểm soát
ngặt nghèo. Trương đặt tường lửa trong máy tính của mình và nó thường
kêu bíp bíp báo hiệu mỗi lần có ai đó cố đột nhập vào hệ thống của anh.
Anh sẽ đăng xuất ngay lập tức và phải thiết lập một tài khoản mới với nhà
mạng. Anh buồn bã nghĩ thêm rằng cả chiếc laptop ấy cũng đang yên giấc
ngàn thu bên trong Fuzhou Dragon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.