THẠCH HẦU - Trang 97

Trương đặt tay lên cánh tay Vũ và thì thầm, “Không, Khải Trần, anh phải đi
cùng chúng tôi.”

“Chúng tôi sẽ ở lại Manhattan.”

Cúi người tới để Mã không nghe thấy, Trương thì thào, “đừng có ngốc

thế. Quỷ sẽ tìm được anh.”

Vũ cười. “Đừng lo về hắn nữa.”
“Đừng lo ư? Hắn chỉ vừa mới giết hàng chục người bạn của chúng ta.”

Mạo hiểm với mạng sống của chính Vũ thì không nói, nhưng làm liên lụy
đến cả vợ và các con anh ta thì không thể được.

Nhưng Vũ rất cứng đầu. “Không. Chúng tôi sẽ ở lại đây.”
Trương chìm vào im lặng trong lúc Mã đăng xuất rồi viết vài dòng và

đưa cho Vũ. “Đây là tên của cò nhà. Cậu ta chỉ ở cách đây vài dãy. Cậu sẽ
trả phí cho cậu ta.” Ông ta nói thêm, “tôi không tính tiền cậu khoản này
đâu. Tôi có rộng lượng không nào? Tất cả mọi người đều nói Jimmy Mã rất
rộng rãi. Giờ thì, về chuyện chiếc xe cho cậu Trương.” Mã gọi một cuộc và
bắt đầu nói rất nhanh trên điện thoại. Ông ta sắp xếp để ai đó mang một
chiếc xe tải tới. Ông ta cúp máy và quay sang hai người đàn ông. “Đấy. Thế
là xong công chuyện của chúng ta. Làm việc với những người biết điều
chẳng phải là dễ chịu lắm sao?”

Họ cùng đứng lên và bắt tay nhau.

“Cậu có muốn cầm một điếu về không?” Ông ta hỏi Vũ, anh này cầm

luôn ba điếu.

Khi những người vượt biên đã ra đến cửa, Mã hỏi, “Còn chuyện này

nữa. Cái gã xà thủ người Mễ ấy? Không có lí do gì để hắn đi theo các cậu
đấy chứ? Các cậu xong việc với hắn rồi đúng không?”

“Vâng, chúng tôi xong cả rồi.”

“Tốt lắm. Chẳng phải chúng ta đều đã có quá đủ lí do để phải canh

chừng sau lưng rồi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.