THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 101

- Theo kinh nghiệm của người già thì hình như cha Chứ Đa đã bị hổ

vồ. Khi thấy cha mẹ Chứ Đa mất tích, tộc trưởng Nỏ Pó đã hô dân bản đi
tìm. Mọi người gặp ụ đất hình ngôi mộ mới đắp, bới ra xem, tìm thấy mấy
khúc xương chân tay, xương sườn, cùng chiếc đầu lâu của người mới chết.
Mọi người nhận ra mấy cái răng bọc vàng ở cái đầu lâu ấy là của cha Chứ
Đa; họ nhận ra cả chiếc khăn vuông thổ cẩm của mẹ Chứ Đa trong ụ đất ấy.
Dân bản tin rằng cha mẹ Chứ Đa đã bị hổ dữ ăn thịt. Mọi người cùng nhau
đắp lại ngôi mộ cho chắc chắn rồi về bản đón thầy cúng đến làm ma khô
cho cha mẹ Chứ Đa rồi!

Chứ Đa nằm giữa nhà, mắt mở trừng trừng. Bất ngờ nó vùng dậy chạy,

miệng hét lên như thú dữ bị thương. Chứ Đa chạy thục mạng, nhưng đôi
chân lại đưa nó đến ụ đất có hình ngôi mộ kết. Chứ Đa ngã ra đó, lịm đi.
Trong cơn mê sảng, nó mơ thấy cha đang ôm mình vào lòng vỗ về, an ủi nó
hãy cố vượt lên mà sống, mà đi tìm mẹ. Một con hổ dữ ở trong bụi rậm bất
ngờ lao ra cướp mất cha. Chứ Đa vùng dậy đuổi theo hổ ác, vừa chạy nó
vừa gọi: “Cha ơi! Cha!... Mẹ ơi! Mẹ!...”

Chứ Đa thấy có bàn tay ai đang đắp một thứ gì đó lành lạnh lên trán

mình. Nó từ từ mở mắt. Trước mặt nó là Thào Mỷ, Seo Lử, Mí Vư cùng
một số dân bản.

Tộc trưởng Nỏ Pó nói với mọi người:

- Chứ Đa tỉnh rồi. Cõng nó về cho nó ăn cái gì đó. Đừng ai hỏi gì nữa!

Seo Lử ghé lưng cõng Chứ Đa về bản. Nó đi xiêu vẹo như thể đang

cõng một con bò rừng vừa bị phường săn bắn hạ. Thào Mỷ lẽo đẽo theo
sau, nét mặt đầy âu lo.

Đêm ấy Thào Mỷ đốt một đống lửa thật to giữa nhà Chứ Đa. Trong

lúc Chứ Đa nằm nghỉ, Thào Mỷ tranh thủ dọn dẹp lại ngôi nhà hoang tàn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.