THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 154

- Kìa Thào Mỷ, sao thế? - Seo Lử lo lắng hỏi.

- Tôi không sao đâu. Cứ nghĩ đến con vợ mới của Chứ Đa là tôi lại

sởn da gà. Bụng nó ác như cọp cái mà cái mặt nó lại tươi như hoa rừng. Sợ
quá Seo Lử ơi!

- Tôi nghĩ thế này Thào Mỷ ạ. - Seo Lử nói. - Có lẽ phải bỏ Đại

Thạch, bỏ Chứ Đa thôi. Nhưng tôi chưa biết nên làm thế nào. Nếu tôi
chống lại Chứ Đa thì Thào Mỷ có ghét tôi không?

- Nếu Chứ Đa vẫn cứ ác thì cũng phải chống lại thôi. Nhưng không dễ

đâu!

- Thào Mỷ nói thế là tôi yên tâm rồi!

Seo Lử ngồi nói chuyện thêm với Thào Mỷ một lúc nữa rồi ra về. Trên

đường về Seo Lử nhìn thấy Mí Vư thập thò ngoài cổng dinh thự Chứ Đa.
Mí Vư cũng nhìn thấy Seo Lử nhưng nó không muốn lộ diện, bèn lẻn vào
một bụi cây gần đó. Lúc đầu Seo Lử định gọi Mí Vư để nói một điều gì đó
nhưng nghĩ sao lại thôi. Seo Lử thừa biết Mí Vư và Thào Mỷ vụng trộm, đã
mấy lần can ngăn Mí Vư, vì sợ nếu lộ ra chuyện này thì sẽ nguy hiểm cho
cả hai người, nhưng Mí Vư vẫn chứng nào tật ấy. Nó còn to gan bảo, nếu
Chứ Đa bắt được thì Mí Vư sẽ đánh nhau với hắn để giành lấy Thào Mỷ,
người mà lẽ ra phải là vợ của Mí Vư mới đúng. Biết không thể can ngăn
được những kẻ nhân ngãi đang si mê đến lú lẫn, Seo Lử chỉ còn biết lắc
đầu.

Đi đã khá xa nhưng linh tính mách bảo có điều gì đó không ổn, Seo

Lử bèn quay trở lại phía dinh thự và giật nảy mình khi nhìn thấy Chứ Đa
đang khật khưỡng kéo cánh cổng, miệng thổi phì phì. Nhìn lên phòng Thào
Mỷ thấy ánh đèn vẫn sáng, Seo Lử vội nói thật to:

- Chứ Đa à, sao bây giờ mới về?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.