THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 45

sức lực và sự khôn ngoan của mình để sống, để không phụ thuộc vào những
kẻ như Pủ Sá.

Thấy Chứ Đa lên tới đường mòn, con ngựa nâu của nó quỳ xuống đón

chủ lên lưng. Chứ Đa vỗ vỗ vào tai ngựa nói điều gì đấy, rồi thúc ngựa đuổi
theo Pủ Sá. Đuổi mãi chẳng thấy lão đầu hói đâu, Chứ Đa nổi cơn bực
mình. Nó gầm lên, thúc ngựa chạy tiếp. Bỗng có tiếng hét rất to phía sau,
tiếp đó là một bóng người lao đến vung kiếm loang loáng. Chứ Đa vội nhảy
khỏi lưng ngựa, bám vào tảng đá lớn thủ thế. Nó nghĩ rằng mình đã gặp
bọn cướp. Chứ Đa chưa kịp định thần thì Pủ Sá hiện ra. Lão xoa bụng cười
hềnh hệch, vỗ vai Chứ Đa khen:

- Hảo lớ, hảo lớ!

Lão giơ trước mặt Chứ Đa một con chồn bị chém gần đứt cổ, rồi bảo:

- Buộc ngựa xuống dưới kia. Nướng thịt chồn ăn đã! Con chồn này tao

vừa chém được. Tại nó mải ăn quá nên mới chết. Thật khốn nạn cho những
kẻ chết vì ăn!

Pủ Sá sai Chứ Đa đốt lửa lấy than nướng thịt. Lão tự tay lột da con

chồn, đặt lên cái chạc ba của cành cây tươi mà Chứ Đa vừa gác trên chốc
đống than hồng rực. Mùi thịt nướng bốc lên ngào ngạt khiến Chứ Đa thèm
ứa cả nước miếng.

** *

Nửa tuần trăng không thấy Chư Pấu về, Mùa lo lắng ra vào không yên.

Chõ mèn mén đồ đã ba ngày mà vẫn gần như còn nguyên. Mỗi bữa Mùa
chỉ ăn được vài thìa gỗ vì thấy miệng đắng ngắt. Hôm nay cái móng chân
vấp đá đỡ đau, Mùa quyết định đi tìm chồng vì thấy ruột gan mình nóng
như lửa đốt. Linh tính mách bảo có điều chẳng lành đã xảy ra với Chư Pấu.
Nhưng biết tìm ở đâu bây giờ? Mùa cảm thấy lo sợ vì mất phương hướng.
Nhưng tình chồng vợ khiến Mùa không thể ngồi ở nhà chờ chồng lâu hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.