THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 8

Mùa kêu lên:

- Ối a, đẻ mà chờ được à? Kìa, tôi đau quá rồi! Đi gọi bà đỡ mau lên!

Chư Pấu khật khừ chống tay ngồi dậy, thở dài:

- Hầy dà, đi đâu được bây giờ chứ. Mày cứ đẻ đi tao lôi con ra cho!

- Không được đâu. Mình đi đi! Ái ôi, đau quá!

Chư Pấu lại nằm xuống, quay mặt vào bàn đèn, cầm tẩu thuốc phiện

rít tiếp mấy hơi nữa. Trong làn khói mờ ảo, gương mặt Chư Pấu hiện rõ vẻ
bất an, đờ đẫn.

Bầu trời tối đen. Gió bấc thổi ù ù.

Đứa con trong bụng đang xoay trở, quẫy đạp tìm lối ra khiến Mùa đau

đớn quằn quại. Sự ngột ngạt trong căn nhà chật hẹp làm cho Mùa không
thở được. Mùa ôm bụng lần ra phía cửa. Ngoài trời bỗng loé lên những tia
chớp chói loà, tiếp đó là một tiếng sấm lớn. Mùa giật mình ngã ra bậc cửa.
Chưa kịp kêu vì đau thì Mùa đã nghe thấy tiếng đứa con khóc oe oé dưới
chân. Mùa vội lột váy quấn lấy đứa con vừa vọt ra khi có tiếng sấm rồi vội
vã gọi chồng:

- Chư Pấu à, tôi đẻ con rồi! Nó khắc ra. Giúp tôi với, mau lên!

Nghe tiếng vợ gọi cuống cuồng, nhưng mãi một lúc lâu sau Chư Pấu

mới khập khễnh bước ra cửa. Qua ánh chớp loé, nhìn thấy máu tươi chảy
lênh láng từ cặp đùi xuống bắp chân vợ, Chư Pấu vội kêu lên:

- Ôi a!… Mày sắp chết rồi à? Máu gì mà nhiều thế! Con tao đâu rồi?

Chư Pấu hết chạy ra lại chạy vào vì chẳng biết làm cách nào để giúp

được vợ. Việc đầu tiên cần phải làm lúc này là đốt lửa lên để có ánh sáng
thì Chư Pấu lại không nghĩ ra. Chạy lật khật quanh hai mẹ con Mùa một lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.