THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 123

án mạng. Nhưng Hastings này, anh không thấy điều đó làm thay đổi tất cả,
hoàn toàn tất cả sao?
Tôi chưa bao giờ thấy ông ta xúc động đến như thế. Buông tôi ra, ông máy
móc dựng một cặp chân nến lên, vừa khẽ nói như với chính mình:
- Phải, điều đó làm thay đổi tất cả, tuyệt đối thay đổi tất cả.
Rồi bỗng như ông vừa quyết định điều gì.
- Nào - ông nói - chúng ta phải hành động không chút chậm trễ. Ông
Cavendish đâu nhỉ?
Chúng tôi tìm thấy John trong phòng hút thuốc. Poirot đến thẳng trước mặt
anh.
- Ông Cavendish ạ, một vụ việc quan trọng gọi tôi đến Tadminster. Tôi có
thể dùng xe hơi của ông không?
- Tất nhiên rồi. Ông cần đến nó ngay không?
- Xin phép ông.
John nhấn chuông và ra lệnh cho đem xe đến.

* * *
Mười phút sau, chúng tôi phóng ra khỏi khuôn viên và lao như bay trên
đường cái dẫn đến Tadminster.
- Ông Poirot ạ - tôi nhẫn nại nói - bây giờ ông có thể cho tôi biết tất cả
những thứ này có ý nghĩa gì chứ?
- Thế này đây, anh bạn ạ, anh có thể thể tự mình đoán được một phần. Anh
cũng ý thức được, một khi mà ông Inglethorp vô can thì tất cả tình thế đều
bị đảo lộn. Chúng ta phải giải quyết một vấn đề mới. Bây giờ thì chúng ta
biết rằng có một người không đến mua thuốc độc. Chúng ta sẽ gạt sang một
bên những dấu vết giả tạo. Chúng ta phải tìm ra những dấu vết thật sự. Tôi
tin chắc bất cứ người nào trong gia đình, ngoại trừ bà Cavendish ra, người
bận chơi quần vợt với anh, đều có thể giả danh ông Inglethorp vào chiều
hôm thứ hai. Mặt khác, qua lời khai của ông này, chúng ta đã biết rằng ông
ta đã đặt tách cà-phê trong tiền sảnh. Thế mà ở buổi hỏi cung, chẳng có ai
lưu ý đến chi tiết ấy, nhưng bây giờ thì nó lại có ý nghĩa hẳn. Chúng ta phải
tìm kiếm người nào kết cục đã mang cà-phê cho bà Inglethorp và đã đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.