THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 130

bình thường. Và chắc chắn ông ta là một người đàn ông quý phái và rất lịch
sự.
Bà Dorcas này thật tốt bụng. Trong khi bà nói, gương mặt trung hậu của bà
ngước nhìn tôi, và tôi cho rằng bà quả là loại người giúp việc thời xưa, bây
giờ rất hiếm thấy.

* * *

Tôi quyết định vào làng tìm Poirot. Nhưng dọc đường tôi gặp ông đang đi
đến Styles Court và tôi chuyển ngay cho ông lời của bà Dorcas.
- A, cái bà Dorcas trung hậu! Chúng ta sẽ xem xét chiếc rương ấy, mặc
dù… mà thôi, mặc kệ, chúng ta cứ thử xem sao.
Chúng tôi vào bằng lối của một trong những cửa sổ lớn. Không có ai trong
hành lang cả và chúng tôi leo thẳng lên nhà kho. Ở đó chúng tôi tìm thấy
một chiếc hòm cũ được trang trí bởi những chiếc đinh đồng và nhét đầy
quần áo đủ loại.
Poirot thẳng thừng trút những gì chứa trong đó ra sàn nhà. Có một hoặc hai
chiếc áo màu lục, với những màu sắc khác nhau. Nhưng Poirot vội quẳng
chúng đi ngay. Ông có vẻ khá uể oải trong khi tìm kiếm, cứ như ông không
hy vọng gì ở kết quả cả. Bất thình lình, ông kêu lên.
- Cái gì vậy? - Tôi hỏi.
- Hãy xem đây.
Chiếc rương gần như là trống trơn, và tôi thấy, trên tấm ván ở dưới đáy,
một bộ râu màu đen tuyệt đẹp.
- Ồ! Ồ! - Poirot nói.
Ông lật đi lật lại bộ râu trong tay và quan sát thật gần.
- Mới toanh, hoàn toàn mới - ông nói.
Sau một lát do dự, ông đặt nó vào rương lại và chất tất cả quần áo lên trên.
Rồi ông vội bước xuống nhà ngay và tiến về phía nhà bếp, nơi chúng tôi
tìm thấy Dorcas đang đánh bóng đồ đạc.
- Chúng tôi vừa xem xét chiếc rương xong, bà Dorcas ạ - Poirot nói - Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.