THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 169

Cavendish là không thể hiểu nổi. Nhưng mặt khác, nếu như là John thì tất
cả đều được giải thích một cách tự nhiên.
- Như thế - tôi kêu lên, trong khi mọi việc bắt đầu sáng tỏ trong tôi - thì
chính John là người đã cãi nhau với mẹ mình vào trưa hôm xảy ra án mạng,
phải không?
- Đúng vậy.
- Và ông biết điều này ngay từ đầu vụ này ư?
- Tất nhiên rồi. Đó là cách duy nhất để có thể giải thích được thái độ của
Mary Cavendish thôi.
- Thế mà ông lại bảo có thể anh ta được tha bổng ư?
Poirot nhún vai.
- Chắc chắn như thế thôi. Ở buổi thẩm vấn của việc công tố, chúng ta sẽ
nghe lời buộc tội, nhưng theo mọi khả năng, thì các luật sư của bị cáo sẽ đề
nghị đợi đến phiên tòa để bào chữa. Và nhân đây tôi cũng lưu ý anh tôi
không nên có mặt tại phiên tòa.
- Sao cơ?
- Không. Một cách chính thức thì tôi không dính dáng gì đến vụ này cả. Tôi
phải ở trong hậu trường cho đến khi tôi tìm được cái mắc xích còn thiếu ấy.
Bà Cavendish phải tin rằng tôi làm việc cho chồng bà ta chứ không phải
chống lại ông ấy.
- Ồ! Này, như thế thì quá lắm đấy! - Tôi nổi loạn và phản đối.
- Không đâu. Chúng ta đang phải đương đầu với một tên vô cùng thông
minh, không hề biết chùng tay, và chúng ta phải dùng mọi cách trong khả
năng của chúng ta, nếu không thì hắn sẽ vuột khỏi tay chúng ta ngay. Bởi
vậy tôi phải cẩn thận núp đằng sau hậu trường. Tất cả mọi phát hiện đều do
Japp thực hiện và Japp sẽ hưởng mọi vinh quang. Nếu như tôi được gọi ra
làm chứng (và ông mỉm cười thoải mái), thì tôi sẽ chỉ là nhân chứng giải tội
mà thôi.
Tôi không thể nào tin vào đôi tai mình.
- Tất cả đều ổn cả - Poirot tiếp - Dù cho có lạ lùng đến đâu đi nữa, thì cũng
chính tôi sẽ đưa ra bằng chứng để phá bỏ lời buộc tội.
- Về vấn đề gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.