THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 203

ngắn ngủi để tìm bức thư đó, năm phút ngay trước khi chúng ta đến. Bởi vì
trước đó thì Annie quét cầu thang và cô sẽ trông thấy bất cứ ai bén mảng
đến phía cánh phải. Hãy thử tưởng tượng cảnh đó xem sao: Inglethorp bước
vào căn phòng nơi xảy ra vụ án, hắn lao vội về chiếc rương nhỏ và thấy
rằng nó bị khóa trái. Nhưng hắn đã sẵn sàng liều mình để lấy lại cái bằng
chứng không thể bác bỏ ấy nên hắn vội vã bẻ ổ khóa bằng một con dao
nhíp và lục lọi trong đống giấy tờ cho đến khi tìm thấy bức thư nguy hại ấy.
Lúc đó hắn ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan. Hắn không dám giữ tờ
giấy đó trong mình. Hắn cần phải hành động nhanh. Giấu tờ giấy nguy hại
ấy ở đâu? Người ta có thể bắt giữ hắn ngay khi hắn bước ra khỏi phòng và
lục soát người hắn. Nếu người ta tìm thấy bức thư thì hắn sẽ lâm nguy. Có
thể lúc đó hắn nghe thấy tiếng của ông Wells và John trong thư phòng.
Chắc chắn người ta sẽ lục soát giỏ rác. Không có cách gì để tiêu hủy bức
thư cả. Hắn liếc nhìn quanh mình và trông thấy… hãy đoán xem cái gì, anh
bạn?

Tôi lắc đầu.
- Trong giây lát hắn xé bức thư thành những dải băng dài và cuộn tròn lại
rồi vội vàng nhét vào giữa những que diêm trong một chiếc bình trên lò
sưởi.
Tôi kêu lên một tiếng khan.
- Không ai nghĩ đến việc lục tìm ở đó cả - Poirot tiếp - và hắn có thể dễ
dàng trở lại sau đó hủy vết tích duy nhất về tội của hắn.
- Thế ra bằng chứng lại nằm ngay trong phòng bà Inglethorp dưới mắt
chúng ta - tôi kêu lên.
Poirot gật đầu.
- Phải, anh bạn của tôi ạ. Chính ở đấy tôi đã phát hiện chiếc mắt xích cuối
cùng của mình, và chính nhờ anh mà tôi mới có dịp may ấy.
- Nhờ tôi ư?
- Phải. Anh có nhớ đã nói với tôi rằng tay tôi run rẩy trong khi sắp xếp lại
những đồ vật trưng bày trên lò sưởi không?
- Nhưng, nhưng tôi không hiểu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.