THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 99

nữa.


* * *
Nhân chứng tiếp theo là Mary Cavendish. Bà đứng rất thẳng, nói nhỏ
nhưng rất rõ và hoàn toàn điềm tĩnh. Trả lời câu hỏi của ông biện lý, bà
khai rằng đã thức dậy như mọi ngày, vào lúc bốn giờ ba mươi sáng đó do
đã để đồng hồ báo thức, bà ta đang thay quần áo, thì bị kinh hãi bởi tiếng
rơi của một vật nặng.
- Có lẽ đó là cái bàn kê gần chiếc giường - ông biện lý bình phẩm.
- Tôi mở cửa phòng - Mary tiếp - và một tiếng chuông vang lên, thật chói
tai. Dorcas chạy xuống và đánh thức chồng tôi dậy; chúng tôi chạy ngay
đến phòng của mẹ chồng tôi, nhưng cửa bị khóa.
Ông biện lý cắt ngang.
- Chúng tôi sẽ không làm phiền bà nữa về điểm này. Chúng tôi đã biết tất
cả những gì cần phải biết về những biến cố tiếp theo. Nhưng tôi sẽ rất biết
ơn bà nếu như bà cho chúng tôi biết những gì bà nghe được về cuộc cãi vã
xảy ra hôm trước.
- Tôi ư?
Giọng bà hơi đượm vẻ xấc xược. Bà đưa tay sửa lại mảnh đăng-ten ở cổ,
hơi nghiêng đầu qua một bên. Và tôi bỗng nghĩ rằng: “Bà ấy đang tìm cách
kéo dài thời gian”.
- Vâng, theo tôi được biết - ông biện lý chậm rãi nói - thì bà ngồi trên ghế
băng đặt ngay dưới cửa sổ thư phòng, đúng không nào?
Chi tiết ấy thật mới mẻ với tôi và, liếc trộm Poirot, tôi tưởng chừng như đối
với ông ta cũng vậy.
Bà ấy im lặng một lát, một thoáng do dự thôi, trước khi đáp.
- Vâng, đúng như vậy.
- Và cửa sổ thư phòng thì lại để mở, phải không?
Tôi thấy dường như mặt bà tái đi, trong khi bà đáp:
- Có thể.
- Thế thì, bà không thể nào không nghe thấy những giọng nói phát ra từ bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.