THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 111

Ca Thơ rùn vai:
– Điều này cháu dự tính trước rồi. Tại dì và Diệu Linh vì vui mừng quá nên
không nhìn kỹ tên người thiết kế, ở những mẫu trang phục cháu đều ghi tên
tắt của Diệu Linh.
Diệu Linh trợn mặt:
– Trời đất! Ai biểu Thơ làm vậy hả? Như thế là không công bằng, khó khăn
lắm Thơ mới tạo cho mình được cơ hội, Linh không thể “ngồi mát xơi bát
vàng”. Linh không nhận đâu, kệ Thơ đấy.
Ca Thơ bình thản:
– Giữa chúng ta còn có sự tính toán cặn kẽ chi li vậy à? Linh phải nhớ một
điều, Linh được đào tạo qua trường lớp bên Pháp có bằng chứng chỉ chuyên
viên ngắn hạn. Còn Thơ thì chả có gì cả, đừng khiến Thơ khó nghĩ.
Hiểu tính Ca Thơ nói sao làm vậy, mẹ con bà Hân đành thở dài chấp nhân
sự sắp đặt do Thơ tạo nên. Bà Hân chỉ yêu cầu:
– Hứa với dì, cháu sẽ nhận tất cả giải thưởng của ban tổ chức trao, dù dưới
hình thức nào.
Ca Thơ đồng ý. Cô đơn giản nghĩ rằng giải thưởng bất quá cũng chỉ là nón
quà tượng trưng. Cô nhận để Diệu Lình vui cũng được.
Đúng như lời cảnh cáo trước của Diệu Linh. Tối hôm sau Ca Thơ về nhà,
cô ngỡ ngàng khi thấy Vĩnh Hoàng đang ngồi nói chuyện cùng ba cô.Căn
phòng khách bé xíu, chiếc ghế nhựa cũ mèm. Vậy mà câu chuyện giữa hai
người đàn ông cứ nổ như bắp rang. Ca Thơ nhận ra vẻ mặt vui vẻ, giọng
nói của ba đã trở về sự sảng khoái như hồi ba chưa đổ bệnh. Anh chàng
Vĩnh Hoàng này quả là đa hệ. Ba của Thơ vốn nghiêm khắc. Ông ít khi cởi
mở trước người lạ. Vậy mà hôm nay Vĩnh Hoàng đã làm được.
– Thưa ba con mới về!
Ca Thơ khẽ chào ông Công, Quay nhìn Hoàng , cô nói:
– Giám đốc tìm tôi có việc gì à?
Ông Công cười cười:
– Con về thì tốt rồi, Cậu ấy chờ con cả buổi chiều nay đấy. Con tiếp cậu ấy
nhé! Cậu cứ thoải mái trao đổi với Ca Thơ, tôi không cản trở công việc của
con gái tôi đâu, tôi xin phép được vào phòng nghỉ trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.