THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 125

– Trời đất! Muốn đi, nói ta đi cùng chứ. Hà Nội phức tạp hơn cả Sài Gòn
đấy.
– Linh lo ta bị bắt cóc à? Ai thèm bắt cóc một con bé vô danh tiểu tốt,
nghèo tươm xơ mướp như ta. Sài Gòn hay Hà Nội đều không thể mất hết
những tệ nạn xã hội. Xã hội càng phát triển, nền kinh tế càng mạnh, tệ nạn
xã hội càng nảy sinh nhiều, ăn thua do ở mình kìa.
Diệu Linh cười:
– Ta chả bao giờ cãi lại miệng Thơ. Hồi nãy anh Quang gọi điện hỏi thăm
Thơ đấy.
Ca Thơ cười:
– Tếu nhỉ, ảnh muốn hỏi Thơ sao phải gọi qua điện thoại của Linh? Hai
người chắc thân thiết nhau rồi phải không?
– Nhỏ này, không hỏi Linh vậy anh Quang phải làm sao khi Thơ không có
di động. Hèn gì anh Quang bảo ta ...
Thấy Diệu Linh ấp úng. Ca Thơ hỏi:
– Anh Quang bảo cái gì hả?
Diệu Linh nhún vai:
– Khuyên Thơ mua điện thoại.
Ca Thơ le lưỡi:
– Thôi đi đừng xúi ta mấy chuyện xài phí ấy. Thà không có, chứ ta mà có
điện thoại, ta không thể không gọi cho ba ta, cho Ca Thi, tiền ta chịu gì nổi.
Ta không mua đâu.
– Thời buổi này, người làm ăn cần phải có những thứ vật dụng bình thường
ấy. Nhỏ xót tiền thì cứ cột lại, gởi vô ngân hàng cho kỹ. Ta sẽ mua cho
Thơ.
Ca Thơ xụ mặt:
– Linh mua, nhưng ta không nhận, Linh ép được à?
– Tại sao không nhận. Ta còn tính tặng cho Thơ cả chiếc xe máy nữa đó.
Thơ quên rằng bọn mình đã thắng cuộc à?
Ca Thơ cắn môi:
– Theo ta, nhỏ nên trả chiếc xe lại cho Mẫn Chi.
Diệu Linh chau mày:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.