THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 69

Bà Nam Phương lắc đầu:
– Không phải ngoại không thương con Lam. Dì út cháu mất, cũng chỉ để lại
cho ngoại một mình nó. Hai đứa cháu mồ côi, bà đều thương như nhau,
nhưng bà không ngờ Hồng Lam nó quá hư hỏng. Đã không chịu học hành
đến nơi đến chốn, còn sinh tật để bây giờ công chưa thành, còn đeo mang
thêm đứa con không cha. Mọi việc bà đều tha thứ hết, riêng việc này, ngoại
thấy quá nhục nhã, nên không thể tha thứ. Cháu đừng giúp nó năn nỉ ngoại.
Vĩnh Hoàng vẫn nói:
– Nhưng cháu thấy mỗi tháng ngoại vẫn đều đặn gởi tiền vào tài khoản cho
Hồng Lam đấy thôi.
Bà Phương hơi khựng lại:
– Ờ thì cũng nên cho nó chút cơ hội vậy mà. Hoàng à! Lúc nãy Mẫn Chi tới
đây đó cháu gặp nó không?
Vĩnh Hoàng so vai:
– Dạ không! Cổ về chưa ngoại?
– Về rồi, con bé khiến ngoại bắt đầu thất vọng.
Vĩnh Hoàng cau mày:
– Mẫn Chi đã làm gì để ngoại phiền lòng vậy. Bình thường cô ta luôn biết
cách lấy điểm với ngoại mà.
Bà phương thở dài:
– Bà nghĩ mình đã sai lầm khi có ý đanh áp đặt cháu.
Vĩnh Hoàng dò dẫm:
– Ngoại ơi! Phải bà đã nghe Mẫn Chi nói gì phải không?
Bà Phương gật đầu:
– Nó không chịu thật lòng với tình cảm chúng ta dành cho nó. Cháu nghe
được những lời con bé chê bai hàng mẫu của công ty, ắt cháu phải nổi giận
hơn bà nữa.
– Cô ta chê hàng của mình hả bà?
– Hơn thế nữa. Hoàng này! Cháu phải bằng mọi giá tìm cho được người
thiết kế trang phục xuất sắc. Chúng ta không thể thua con bé ấy.
Vinh Hoàng thở dài:
– Còn 10 ngày nữa, các mẫu thời trang phải được duyệt và quyết định đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.