THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 208

Mụ tức ói máu, nhưng giả vờ ra mặt không có gì. Mụ “nhẹ nhàng”

xuống nước:

- Ông đi đâu mà vội thế?

- Bà hỏi để làm gì, không liên quan đến bà đâu.

- Tại sao lại không liên quan?

Ban đầu mụ nói rất nhẹ, bỗng dưng mụ nổi đóa lên, nạt nộ:

- Hai đứa này đã đến nhà tao để điều tra, thằng kia là thám tử, còn còn

kia là đồ con gái hư đốn không nên nết. Chúng nó chung sống với nhau như
vợ chồng ở tại nhà tao, mà mày nói là không liên quan đến tao hả?

Bây giờ thì mụ không còn nói năng lịch sự nữa, với mụ lúc đó chỉ có sự

hằn học, tức tối.

Ông Ca Lạy và em sợ xanh da mặt. Chỉ có Khôi Nguyên là còn dũng khí

đáp lại mụ:

- Xin bà hãy bình tĩnh cho, nếu bà đã biết rõ về tôi như vậy thì chúng tôi

cũng chẳng thể giấu diếm gì được nữa. Thực ra, Ngọc Diệp chính là người
yêu của tôi. Tôi về sống với người yêu của mình thì có gì khiến cho bà phải
tức tối như vậy? Hợp đồng thuê nhà cũng không có điều khoản cấm người
thuê ở với chồng, với người tình của họ. Tôi nói có đúng không nào?

Mụ dơ tay lên định bợp cho Khôi Nguyên một tát tai, nhưng nghĩ sao đó

liền rút tay về lại, mụ đớp chát:

- Mày ở, hay làm tình với nó, thì kệ mẹ mày, tao chẳng bận tâm. Nhưng

mày dám lén phén đến nhà tao để điều tra tao, mày đã đụng tới tao rồi đó
con trai ạ!

Mụ lại nghiến răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.