THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 224

-Cô nói sao? Bỏ đi rồi?

-Ông ấy tỉnh dậy, thu dọn hành lý rồi đi luôn.

-Cô có biết chú ấy đi đâu không?

-Tôi… tôi không biết.

Mình quan sát thấy biểu hiện của Khôi Nguyên có chút thay đổi trên nét

mặt, anh ấy có vẻ tự trách mình:

-Thôi hỏng rồi, tôi quá bất cẩn.

-Làm sao bây giờ anh Nguyên?

-Chúng ta về thôi Ngọc Diệp!

Đi được một đoạn mình mới hỏi Khôi Nguyên:

-Tại sao ông ta phải bỏ trốn?

-Có lẽ, do chúng ta bất cẩn để vợ ông ta nghe được chuyện chúng ta

muốn điều tra ông ta, tỉnh dậy được vợ nói cho biết tin đó, nên ông ta
chuồng rồi. Lỗi này là do tôi cả, khôn ba năm dại một giờ.

-Cũng không thể nói lỗi là do anh được.

-Thôi đừng nhắc đến chuyện này nữa, chúng ta cần về nhà tắm rửa, thư

giãn một chút, rồi từ từ suy nghĩ cách giải quyết vấn đề này.

---

Mình vừa mới tắm xong, đang đứng sấy tóc trước mặt Khôi Nguyên. Có

lẽ lúc đó mình không ý thức được là mình đang ở trong dáng điệu rất khiêu
gợi. Mình mặc quần đùi và áo thun ôm sát người, bồ cũng biết rồi đó… cơ
thể mình tuyệt nhiên là quyến rũ, điều này thì mình dám tự hào. Mình tuy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.