THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 249

Mình khen ngợi.

- Cô đã quá khen rồi.

- Anh học lái xe từ khi nào vậy?

Khôi Nguyên thắng “kít”, cho xe dừng lại. Tụi mình đã xuống được phía

dưới đồi trà.

- Xe bị làm sao vậy?

Mình thấy ảnh cho xe thắng lại, không nói năng gì, lạ quá mới hỏi.

- Chẳng bị làm sao cả.

- Vậy thì đi tiếp thôi.

- Tôi sẽ bỏ cô ở lại đấy nhé!

- Tại sao?

- Cô ngồi sau lưng tôi cứ hỏi hết cái này đến cái kia, có biết như thế rất

nguy hiểm không hả?

- Ơ,

- Lần này tôi bỏ qua, lần sau tôi cho ở nhà đấy.

- Anh...

Mình bắt đầu thấy khó chịu, mình rất dễ giận hờn. Mình định xuống xe

về lại. Mình xuống thật.

- Cô đi đâu đấy?

- Chẳng phải anh muốn tôi ở nhà còn gì. – Mình ấm ức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.