THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 270

- Nguy hiểm như vậy không cách ly ra sẽ nguy hiểm lắm.

- Anh ta trốn ra đấy chứ!

- Chắc đã xảy ra nhiều lần tương tự rồi?

- Tính thêm ông ngày hôm nay nữa là 4 người rồi đấy Khôi Nguyên.

- 4 người rồi ư!

Ông Trung bắt đầu kể cho tụi mình nghe về “hành trình gây án” của

bệnh nhân nguy hiểm nhất mà ông đang điều trị.

- Mười năm trước, bệnh viện chúng tôi tiếp nhận một ca bệnh đang ở

trong tình trạng rất tồi tệ. Họ đã đưa anh ta đến đây quá muộn màng, nếu
không thì cũng chưa đến nổi nào đâu. Chúng tôi đã phải khổ sở biết bao với
anh ta, chỉ hở ra một tí xíu thôi là xảy ra chuyện liền, ngày hôm nay cậu
cũng thấy rồi đó. Anh ta bị mang một nỗi ám ảnh kì quặc, tôi chẩn đoán
trước lúc phát bệnh anh ta gặp phải một san chấn tinh thần rất khủng khiếp,
anh ta đã gặp một chuyện gì đó rất hãi hùng, nó đã ảnh hưởng rất sâu lên
thần kinh của anh ta, anh ta không muốn nhìn thấy điều mà mình đã chứng
kiến…

- Vì vậy mà dẫn tới hành vi phá hoại thị giác của người khác sao thưa

bác sĩ?

- Chúng tôi vẫn đang tích cực tìm kiếm nguồn cơn của chứng bệnh thần

kinh này, tất cả chỉ là phỏng đoán, cũng là lần đầu tiên bệnh viện chúng tôi
tiếp nhận một trường hợp đặc biệt giống như vậy.

- Những nạn nhân trước đây bị anh ta làm tổn thương vẫn ổn chứ?

- Người đầu tiên phải hứng chịu hành vi bệnh hoạn của bệnh nhân chúng

tôi, cũng là bác sĩ của bệnh viện. Anh Lê Hải Bình, một bác sĩ trẻ, khi đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.