THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 272

xuyên qua miếng nilon mỏng tanh, đâm “phặp” vào mắt bác sĩ ấy. Bác sĩ
Bình chỉ kịp rú lên một tiếng.

- Trời ơi! – Mình kinh hãi, thốt lên.

- Bác sĩ ấy bây giờ vẫn ổn chứ ạ?

- Mù một mắt rồi Khôi Nguyên à! Kể từ đó bác sĩ cũng bỏ nghề luôn,

thật đáng thương.

Sự việc xảy ra một tuần trước đám cưới của bác sĩ ấy.

- Vậy còn đám cưới thì sao?

- Cưới xin gì nữa cô Ngọc Diệp, cô dâu khóc sướt mướt, tự dưng trâu

lành lại thành trâu què. Gia đình của cô muốn hủy hôn nhưng cô không
đồng ý. Thế thì đã sao, bác sĩ Bình biết thân phận của mình đã tàn phế nên
chủ động hủy bỏ hôn ước.

- Ôi, thật tội nghiệp! – Mình than thở.

Ông Trung tiếp tục kể về “hành trình gây án” của Hải Ninh:

- Nạn nhân thứ hai là bác Thịnh làm vườn, hôm ấy bác bị mệt trong

người, nên sau khi đã cắt được một góc vườn cỏ thì ngả lưng nghỉ ngơi một
lát. Ngờ đâu thiếp đi lúc nào chẳng biết, bác ấy từ từ hé mắt sau một giấc
đẫy đà. Vừa mở mắt ra đã trông thấy Hải Ninh, anh ta cũng từ từ mở một nụ
cười, theo lời bác Thịnh kể lại, khi đó anh ta còn cất tiếng nói:

“Bác đẹp trai, tôi đến đây!”

“Phặp” – ngón tay ác hiểm kia lại đâm vào mắt, lần này, là bác Thịnh

một người làm vườn tốt bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.