THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 273

Nạn nhân thứ ba, là cô Xuân đầu bếp. Bữa đó, cô đang chế biến món

bánh cuốn, khốn nỗi lại hết nước mắn. Cô Xuân định sai người phụ bếp đi
vào kho, lấy một chai hảo hạng đem ra, nhưng nghĩ lại sao đó, cô tự mình đi
lấy, cô nói với người phụ bếp là muốn vận động tay chân một chút cho khỏe
người.

Cô Xuân đi vào nhà kho, mở ngăn tủ phía dưới, tìm thùng nước mắm.

Cô Xuân cúi người xuống nhìn xem thùng nước mắm đặt chỗ nào, nhưng
không thấy nước mắm đâu mà chỉ thấy hai con mắt ráo hoảnh, cô chưa kịp
la lên thì…

“Phặp” – Ngón tay nhanh như chớp đâm vào mắt trái của cô.

“Á…” – Cô Xuân rú lên.

Thủ phạm của cả ba vụ trên đều là Hải Ninh. Lần nào anh ta thoát ra

được phòng đặc biệt – phòng biệt giam, - anh ta cũng gây họa. Đầu óc của
anh ta rất “thông minh”, lúc nào anh ta cũng nghĩ đến những mưu mẹo. Cậu
và cô cũng thấy rồi đó, ban đầu anh ta đọc lên những con số để khơi gợi trí
tò mò của người khác, nếu ai mà xấu số nhìn vào cái lỗ hỏng trước cổng thể
nào cũng mắc mưu anh ta. Lần này, tôi sẽ cho người trám lỗ hỏng đó lại, và
quản lý anh ta chặt chẽ hơn nữa. Sự việc ngày hôm nay, có lẽ tôi không thể
làm ở đây được nữa rồi. Tôi cũng cầu mong được điều đi chỗ khác, phải
sống chung với cái anh chàng Hải Ninh này, giống hệt tôm nằm trên chảo
dầu vậy. Bất an quá!

- Người nhà của Hải Ninh không đến thăm anh ta sao thưa bác sĩ?

- Dạo mấy năm trước còn có bà cụ khòm lưng – mẹ của anh ta đến thăm

– sau khi bà cụ mất thì không còn ai đến nữa. Tất cả những chi phí để chữa
bệnh cho anh ta, bệnh viện phải gánh lấy hết. Một là, đạo đức nghề nghiệp
không cho phép chúng tôi bỏ anh ta. Hai là, vấn đề xã hội; cậu thử nghĩ
xem, một con bệnh như anh ta mà thả ra ngoài thì hiểm họa đấy. Nguy hiểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.