THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 390

bốc lên nồng nặc, tiếng giọt nước rơi tí tách hòa với những tiếng lích chích
của lũ chuột đuổi cắn nhau. Những tiếng xịt xoạt căng đều làm tôi dựng tóc
gáy. Tầng hầm rất rộng, và đất ở dưới chân thì rất cứng.

- Khiếp quá! Khôi Nguyên à. - Tôi bấu chặt cánh tay ảnh.

- Để xem chúng ta tìm thấy bí mật gì ở dưới đây nào? - Khôi Nguyên

vẫn rọi đèn xung quanh để định hướng.

- Đúng như anh suy đoán, ông Trịnh Vỹ cho xây dựng căn nhà này, mục

đích thật không đơn giản.

- Hừ, nếu không nhờ có chiếc nhẫn đó thì còn lâu chúng ta mới phát

hiện được cái tầng hầm bí mật này.

- Người ta nói hay không bằng hên mà.

- Hãy cảm ơn cô Hoàng Lan đi. Cô ấy đã giúp cho chúng ta đấy!

- Anh nói đúng á! Khi nào trở lên lại chúng ta sẽ cúng cho cô ấy.

- Việc đó hãy khoan bàn đến đã, trước mắt chúng ta cần phải kiểm tra

cái đường hầm chết tiệc này.

Chúng tôi nắm tay nhau, càng đi sâu vào đường hầm càng phát hiện

thêm nhiều thứ kỳ lạ, những ống nghiệm vung vãi dưới đất, chai lọ, dao
kéo, mô tơ, máy biến thế... mọi thứ đều ngổn ngang, cái nọ chồng chất cái
kia. Có vừa đạp phải thứ gì đó mềm mềm… dài dài…

- Á…! – tôi hét lên, - rắn, rắn…

Khôi Nguyên rọi đèn xuống chân tôi, nói lạnh như băng: - Ống dây thôi

Ngọc Diệp à!

Tôi hoàn hồn lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.