THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 88

Em cúi đầu, cố ý làm duyên ở nét môi để anh ấy trông thấy.

- Miệng cô bị làm sao thế? - Khôi Nguyên ngây thơ hỏi em.

Khỏi phải nói em ngượng đến thế nào. Em nói trong bụng: “Đúng là đồ

ngu ngốc, người ta chỉ muốn anh chú ý thôi, ai dè đã không để mắt tới mà
còn hỏi vô duyên nữa, làm người ta xấu hổ đến thế là cùng.”

- Lưỡi tôi bị nhiệt nên… - Em nói lấp liếm.

---

Suốt khoảng thời gian từ 1 đến 5 h chiều, Khôi Nguyên cứ đi vòng

quanh đồi trà.

Anh ấy đang tập trung suy nghĩ rất sâu, đến mức em ở sau lưng gọi mãi

một hồi lâu anh ấy mới nghe thấy.

- Anh đừng suy nghĩ quá như vậy. Sẽ không tốt cho sức khỏe đâu. - Em

khuyên nhủ.

- Tôi đã quen như vậy rồi. - Anh ấy đáp lời em, thái độ vẫn lãnh khốc.

Chiều hôm đó Khôi Nguyên ăn mặc rất khác mọi ngày. Thường thì anh

ấy rất chuộng phong cách lịch lãm sang trọng nhưng lần này thì khác. Khôi
Nguyên mặc quần jean màu bạc nhìn rất bụi bặm, dáng của anh ấy mà mặc
quần jean thì khỏi phải chê, đẹp tuyệt vời.

Ảnh mang đôi giày cao cổ thon gọn, loại giày có da mềm thoải mái linh

hoạt, đôi giày đó được thế kế riêng cho anh ấy thì phải, thiết nghĩ không sự
phối hợp nào hài hòa hơn được. Khôi Nguyên khoác ngoài chiếc áo nhung
màu tím hoa cà. Đội mũ thám tử cũng bằng vải nhung màu tím.

Và tất nhiên… trên miệng anh ấy không thể thiếu một điếu xì gà cu ba

thơm phức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.