THẦN ĐỒNG - Trang 10

Cho phép Day gặp Tess. Giúp Day chữa vết thương ở chân. Cho chúng

tôi thông tin về nơi ở của em trai Day. Tất cả những chuyện đó đều cần tiền
lót tay. Giá mà tôi có cơ hội giắt lưng thêm chút tiền trước khi chúng tôi bỏ
đi.

“Vegas là lựa chọn tồi nhất của chúng ta khi phải tự mình lang thang vào

trong thành phố,” tôi nói với Day trong lúc bóp nhè nhẹ vào cái vai đang
lành của mình. “Và thậm chí quân Ái Quốc có khi chẳng thèm tiếp chúng
ta. Mình chỉ đang cố gắng đảm bảo rằng chúng ta đã suy nghĩ thấu suốt về
chuyện này thôi.”

“June, mình biết cậu vẫn chưa quen coi quân Ái Quốc là đồng minh,”

Day trả lời. “Cậu được huấn luyện phải căm ghét họ. Nhưng họ là những
đồng minh tiềm năng đấy. Mình tin họ hơn tin quân Cộng hòa. Cậu không
thấy thế sao?”

Tôi không biết có phải cậu cố tình để lời nói nghe có vẻ xúc phạm hay

không. Day đã bỏ qua điểm mấu chốt mà tôi đang cố gắng làm rõ: quân Ái
Quốc có thể sẽ không giúp chúng tôi và rồi chúng tôi sẽ mắc kẹt trong một
thành phố quân sự. Nhưng Day lại nghĩ rằng tôi lưỡng lự vì tôi không tin
tưởng quân Ái Quốc. Rằng, từ sâu thẳm, tôi vẫn là June Iparis, thần đồng
tiếng tăm lừng lẫy của quân Cộng hòa… rằng tôi vẫn trung thành với đất
nước này. Ái chà, có thật như thế không? Hiện giờ tôi là tội phạm, và tôi sẽ
không bao giờ có thể quay lại với những tiện nghi của cuộc sống trước đây
nữa. Suy nghĩ đó để lại trong lòng tôi một cảm giác khó chịu và trống rỗng,
như thể tôi đang nhớ nhung cái vai trò con cưng của mình trong quân Cộng
hòa. Có thể tôi nhớ thật. Nếu tôi không còn là con cưng của quân Cộng hòa
nữa thì giờ tôi là ai?

“Thôi được. Chúng ta sẽ cố tìm quân Ái Quốc,” tôi nói. Rõ ràng tôi sẽ

không thể thuyết phục cậu làm khác đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.