THẦN ĐỒNG - Trang 115

gọi là Quần đảo Anh, những vùng đất khổng lồ có tên châu Phi và Nam
Cực, nước Trung Quốc (với một đống chấm đỏ rải ngay trên biển bao
quanh mép đất liền của nó).

Đây mới là thế giới đích thực, không phải thế giới mà phe Cộng hòa chỉ

ra cho người dân của họ.

Mọi người trong phòng đều đang quan sát tôi. Tôi rời mắt khỏi tấm bản

đồ, đợi Kaede lên tiếng. Cô ta chỉ nhún vai vỗ vào lưng tôi. Tấm áo khoác
ướt nhẹp của tôi phát ra tiếng lóc bóc. “Đây là Day.”

Tất cả bọn họ đều im lặng chờ đợi, dù tôi có thể nhìn thấy ánh mắt họ

sáng lên vẻ nhận biết khi họ nghe thấy tên tôi. Rồi ai đó hú lên giả tiếng
sói. Nó đã phá tan sự căng thẳng - tiếng cười vang lên rộn rã, rồi mọi người
quay trở lại với công việc dang dở.

Kaede dẫn tôi đi qua đám bàn xếp lộn xộn. Vài người đang túm tụm

quanh một tấm biểu đồ nào đó, một nhóm khác đang dỡ các hộp; mấy
người đang thư giãn, xem chiếu lại một bộ phim truyền hình nào đó của
phe Cộng hòa. Hai lính Ái Quốc ngồi trước một màn hình trong góc đang
thách nhau đấu trò chơi điện tử, vẫy tay phía trước để điều khiển một loài
sinh vật màu xanh có sừng chạy đua trên màn hình. Ngay cả trò chơi này
hẳn cũng được dành riêng cho quân Ái Quốc, vì mọi vật thể trong đó đều
có màu xanh dương và trắng.

Một thằng nhóc cười khúc khích khi tôi đi qua. Nó có một nhúm tóc

nhuộm vàng vuốt ngược lên thành hình chim ưng, da nâu sẫm và có một cái
bướu nhỏ trên đôi vai rộng và thô, trông như thể lúc nào cũng sẵn sàng
đánh nhau. Chỗ dái tai nó đã mất một mẩu thịt. Tôi nhận ra nó chính là
người đã hú lên lúc trước.

“Chà. Mày là người đã đá Tess hử?” Ở nó có một vẻ ngông nghênh khiến

tôi khó chịu. Nó khinh khỉnh nhìn tôi từ trên xuống dưới. “Chẳng hiểu sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.