THẦN ĐỒNG - Trang 171

Hai chim mồi của quân Ái Quốc đã bỏ trốn như kế hoạch. Tôi thở dài

nhìn anh bằng ánh mắt nhẹ nhõm được luyện tập từ trước, phòng trường
hợp Razor đang quan sát. “Bây giờ họ đang ở đâu?”

“Chúng tôi không chắc. Các trinh sát đang cố gắng theo dấu họ.” Anden

xoa hai bàn tay đeo găng của mình một lát. “Chỉ huy DeSoto đã điều động
một nhóm lính mới hộ tống chúng tôi.”

Razor. Ông ta đang cài cắm lính của mình, từng bước xúc tiến vụ ám sát.

“Tôi muốn cảm ơn sự giúp đỡ của cô, June,” Anden tiếp tục. “Tôi muốn

xin lỗi về bài kiểm tra nói dối mà đã phải trải qua. Tôi biết chắc hẳn nó
không thoải mái gì với cô, nhưng cần phải làm vậy. Dù sao đi nữa, tôi rất
biết ơn vì những câu trả lời thành thật của cô. Cô sẽ ở lại đây với chúng tôi
thêm vài ngày nữa, cho đến khi chúng tôi chắc chắn mối nguy hiểm từ các
kế hoạch của quân Ái Quốc đã qua. Có lẽ chúng tôi vẫn còn vài câu hỏi cho
cô. Sau đó, chúng tôi sẽ tìm cách để cô trở lại với đội ngũ Cộng hòa.”

“Cảm ơn anh,” tôi nói, mặc dù những lời đó hoàn toàn rỗng tuếch.

Anden nghiêng người. “Những gì tôi nói vào bữa tối của chúng ta đều

thật lòng,” anh thì thầm, lời nói vội vàng và miệng hầu như không chuyển
động. Anh đang lo lắng. Một cơn hoang tưởng bất ngờ xâm chiếm tôi - tôi
gõ một ngón tay lên môi và nhìn anh bằng ánh mắt không thể nhầm lẫn.
Mắt anh mở to, nhưng anh không né tránh. Anh khẽ chạm vào cằm tôi, rồi
kéo tôi lại gần như thể sắp hôn tôi. Anh dừng môi lại ngay cạnh môi tôi, để
chúng nhẹ nhàng chạm vào làn da trên má tôi. Cảm giác nhột nhạt chạy dọc
xương sống tôi, và cùng với nó là một cơn sóng ngầm tội lỗi.

“Vậy là camera không ghi lại được,” anh thì thầm. Đây là cách nói

chuyện riêng hay ho hơn; nếu một lính gác có thò đầu vào phòng thì tình
huống này sẽ giống như Anden đang hôn trộm tôi thay vì đang thì thầm với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.