THẦN ĐỒNG - Trang 38

chuyền cậu đeo trên cổ, một đồng hai mươi lăm xu Mỹ hai mặt đều phủ
kim loại nhẵn bóng. Trong bóng tối thinh lặng trên toa xe lửa đó, cậu từng
kể cho tôi về đồng tiền cha cậu mang về từ chiến trường. Khi cởi đến chiếc
cúc cuối cùng, Day dừng lại và nhắm mắt. Tôi có thể nhìn thấy nỗi đau
quất ngang gương mặt cậu, và hình ảnh ấy khiến tôi tan nát cõi lòng. Tên
tội phạm bị truy nã của phe Cộng hòa chỉ là một cậu trai trẻ, đang ngồi
trước mặt tôi, đột nhiên trở nên yếu đuối, phơi bày hết thảy các điểm yếu ra
cho tôi thấy.

Tôi đứng thẳng dậy, với tay về phía áo sơ mi của cậu. Tay tôi chạm vào

làn da trên vai cậu. Tôi gắng giữ hơi thở đều nhịp, đầu óc mạch lạc. Nhưng
khi tôi giúp cậu cởi chiếc áo sơ mi ra, để lộ lồng ngực và cánh tay trần của
cậu, tôi có thể cảm thấy mọi tư duy logic của tôi đều rối loạn. Cơ thể bên
dưới lớp quần áo của Day thon gầy rắn chắc, da cậu mịn màng đến đáng
ngạc nhiên, trừ đôi chỗ có sẹo (cậu có bốn vết sẹo đã mờ ở ngực và thắt
lưng, thêm một đường sẹo mỏng cắt chéo từ xương đòn gánh bên trái đến
xương hông bên phải, và một vết thương đang đóng vảy trên cánh tay). Day
nhìn tôi chăm chú. Thật khó miêu tả cậu cho những người chưa gặp cậu
bao giờ - kỳ lạ, độc nhất vô nhị, choáng ngợp. Lúc này cậu đang ở rất gần,
đủ gần để tôi thấy được những gợn sóng li ti không hoàn hảo trong con mắt
trái mênh mang như đại dương của cậu. Hơi thở cậu ngắn và nóng hổi. Má
tôi nóng bừng lên, nhưng tôi không muốn quay đi.

”Chúng ta cùng tham gia, phải không?” cậu thì thầm. “Cậu và mình?

Cậu muốn ở đây, đúng không?”

Những câu hỏi của cậu mang vẻ áy náy. “Phải,” tôi trả lời. “Mình lựa

chọn điều này.”

Day kéo tôi lại gần hơn đến khi mũi chúng tôi chạm vào nhau. “Mình

yêu cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.