THẦN ĐỒNG - Trang 94

Câu trả lời của hắn khiến tôi lạnh sống lưng. “Los Angeles đang bị kiểm

dịch. Toàn bộ thành phố”

***

NHÀ TÙ CÁCH LY TỐI CAO

BUỒNG 416 (6.1 X 3.6M)

22:24, CÙNG NGÀY TÔI BỊ BẮT

Tôi ngồi cách Thomas khoảng một mét. Ngăn giữa chúng tôi không có gì

ngoài một cái bàn mỏng manh - chà, đấy là nếu tôi không tính cả mớ binh
lính đứng quanh bảo vệ hắn. Bọn chúng dịch người vẻ không thoải mái mỗi
khi tôi nhìn bọn chúng. Tôi hơi xoay người trên ghế, chống lại cơn mệt
mỏi, khua lanh canh sợi xích đang trói quặt tay tôi ra sau lưng. Tâm trí tôi
bắt đầu trôi dạt - tôi mãi nghĩ tới điều Thomas nói về Los Angeles và tình
trạng bị kiểm dịch ở đó. Giờ không có thời gian nghĩ đến việc đó đâu, tôi
thầm nhủ, nhưng những ý nghĩ cứ quanh quẩn trong đầu. Tôi thử hình dung
ra cảnh trường Drake bị đánh dấu nhiễm dịch, những con phố khu Ruby
tràn ngập quân kiểm dịch. Làm sao có thể như thế? Làm sao cả thành phố
có thể bị cách ly?

Chúng tôi đã ở trong căn phòng này sáu tiếng đồng hồ, và Thomas vẫn

chưa moi được gì từ tôi. Mọi câu trả lời tôi đưa ra cho các câu hỏi của hắn
đều dẫn chúng tôi đi lòng vòng, và tôi làm thế khéo léo đến mức sau khi
lãng phí thêm cả tiếng đồng hồ nữa hắn mới nhận ra tôi đã thao túng cuộc
trò chuyện. Hắn dọa giết Ollie. Tôi bèn dọa sẽ mang theo xuống mồ bất cứ
thông tin gì tôi có. Hắn dọa tra tấn tôi. Tôi bèn nhắc lại chuyện mang thông
tin xuống mồ. Hắn thậm chí còn thử vài trò cân não - chẳng trò nào có một
chút xíu thành công. Tôi luôn miệng hỏi hắn vì sao Los Angeles bị cách ly.
Tôi cũng lão luyện các chiến thuật thẩm vấn chẳng kém gì hắn, và khiến
hắn thất bại. Hắn vẫn chưa động tay động chân với tôi như từng làm với
Day (Đây lại là một chi tiết thú vị khác. Dù Thomas quan tâm đến tôi tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.