THẰN LẰN - Trang 33

được ý nghĩa của việc mình làm. Dù em có chữa khỏi bệnh cho bao nhiêu
người đi chăng nữa cũng không thay đổi được sự thật là em đã giết chết một
người. Điều đó ngày càng trở thành gánh nặng với em. Nhất là từ khi quen
anh, em càng hiểu rõ điều này. Nếu em ghét ai, em có thể giết chết người đó.
Hồi ấy em còn nghĩ là mình ghê gớm lắm. Mình đã thành công rồi, em đã
cười. Có lúc em đã như thế đấy. Nhưng đó không phải là câu chuyện kể mua
vui, cũng chẳng phải là bi kịch báo thù hoành tráng thời Edo. Ngay trên đất
nước Nhật Bản thanh bình này, thực tế là em đã kết liễu sinh mạng của một
con người không hề có ý định chết. Em sẽ bị trừng trị, một ngày nào đó sẽ
đến lượt em. Ngày đó, em rất căm thù hắn nên em đã quyết tâm làm như
vậy. Nhưng mà, em thật không hay biết thời gian… thời gian lại vĩ đại đến
thế. Bố mẹ em sống hòa thuận, em lại nhìn thấy được, em có công việc, em
được gặp anh… Hồi ấy em không hề nghĩ được là những ngày như vậy sẽ
tới. Em hoàn toàn không hình dung được cái cảnh nhà đóng chặt cửa sổ,
trong phòng tối om, nhốt kín những con người với ngần ấy nỗi đau lại có thể
chấm dứt. Em đã tưởng là mình không có gì để mất, nên chẳng sợ bị nguyền
rủa. Hắn ta cứ việc quay lại tìm em trả thù. Nhưng bây giờ… Bây giờ dù cho
mọi thứ đều thay đổi, riêng em vẫn còn rất sợ hãi. Gã đàn ông ấy thường
xuất hiện trong giấc mơ của em. Hắn ta bảo em: ‘Tao không giết mày, mà
mày lại giết tao…’ Hắn ta nói đúng. Và em sợ lắm.”

Thằn Lằn tiếp tục kể bằng giọng mũi ngàn ngạt.

An ủi nàng rằng cái chết của gã là ngẫu nhiên, em không phải chịu trách

nhiệm gì hết là điều đơn giản, nhưng vì nàng đã hoàn toàn bị ám ảnh rằng
sức mạnh của mình là có thật nên tôi chẳng biết nói thêm gì. Tôi biết điều
này vì đã gặp rất nhiều đứa trẻ tự tử do bị ám ảnh về tội lỗi của chính mình.
Có em treo cổ tự tử vì chậu cảnh mình đã từng hứa sẽ chăm sóc cẩn thận bị
héo khô, em thì lại cắt cổ tay vì lỡ quên mất không cầu nguyện vào giờ đã
định…

Chắc nàng đã phải đấu tranh với bản thân dữ dội lắm. Nàng cố gắng làm

nhiều việc tốt, cố gắng hết sức để phát huy khả năng của mình. Nhưng càng
cổ gắng lại càng cảm thấy nặng nề. Kiểu mặc cảm tội lỗi này cũng giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.