THẰN LẰN - Trang 58

“Nghe này, nói thật nhé, người đàn ông đã một lần trăng hoa kiểu gì cũng

sẽ ngựa quen đường cũ. Tôi quá rõ, anh ta là người như thế mà. Không
cưỡng nổi đâu.”

Quả là nặng lời trước khi rút lui. Lúc đó tôi chỉ đơn giản tự nhủ như vậy.

Hẳn là vì chị ta chẳng còn gì để mất.

Nhưng chờ một chút.

Liệu chị ta nói có đúng không?

Tôi băn khoăn.

Bây giờ thì tôi có gì trong tay không? Tôi có có được anh hay không?

Không đâu, cái linh hồn vốn trôi giạt trong khoảng không ấy, chỉ loanh

quanh từ chỗ nọ sang chỗ kia trong dòng chảy, không phải là thứ có thể nắm
giữ trong tay. Không một ai, không một thứ gì thể nắm giữ.

Nhưng không hẳn như vậy.

“Ngày lại ngày, tôi đã chờ đợi. Từ lâu tôi đã biết anh ấy ở chỗ cô, nhưng

tôi vẫn đợi anh ấy, ngày qua ngày, tháng qua tháng.”

Tôi cũng nhận được hàng chồng những lá thư như thế từ vợ anh. Vẫn biết

chẳng có chuyện ngoại tình nào là nhẹ nhàng cả thế nhưng tôi đã không thể
ngờ rằng nó có thể đau đớn đến thế.

Dù là đối thủ nhưng đôi lúc tôi cũng vô cùng cảm thông với chị ta. Sau

cùng thì chúng tôi đều yêu một người.

Lần cuối gặp vợ anh, tất cả những gì chị ta có thể làm lúc đó là nói xấu

anh thậm tệ, mặc dù hiểu hết những gì chị ta nói nhưng tôi vẫn tức giận thốt
lên.

“Thế thì chị đừng có bám lấy anh ấy nữa đi!”

Ngay tức khắc vợ anh tát tôi đánh bốp một cái.

Đau ứa nước mắt.

Cảm nhận bàn tay ấy, từ trong thân thể tôi, cảm giác chờ đợi kia bén rễ,

bắt đầu sinh sôi nảy nở, như thể tôi bị một sinh vật ngoài hành tinh xâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.