THẰN LẰN - Trang 98

Nhưng có điều đấy là những tấm ảnh khiến tôi thiết tha nhớ đến quãng

thời gian bên nhau nay đã không còn nữa, và tôi quyết định sẽ giữ chúng.
Tới tận bây giờ tôi vẫn giữ gìn chúng một cách cẩn thận.

Sau đó ít lâu, ngay sau khi tôi vừa thôi việc ở công ty, tôi tình cờ gặp K

khi đang uống một tách espresso cỡ đại tại quán cà phê Doutor

14

Aoiyama

15

. Tôi vô cùng bất ngờ.

Tôi cảm nhận bằng làn da mình dòng chảy của định mệnh đang quyết

định bắt đầu làm một điều gì đó. Quá khứ thầm lặng len lỏi, hướng tới đám
cưới của tôi. Tôi có linh cảm như vậy.

Tại nhà chồng chưa cưới của tôi có máy pha cà phê espresso tự động nên

lúc nào tôi cũng có thể uống cà phê đậm đặc. Nhưng tôi lại muốn uống thứ
cà phê loãng đã trót nghiện từ thuở còn làm nhân viên văn phòng nên dù đã
nghỉ việc công ty, tôi vẫn tới tận đây để uống cà phê. Lúc đó tôi vừa đi mua
sắm về, tầm sáu giờ chiều tôi hoàn toàn thư thả, nên lúc đầu không nhận
thấy có người quen đang bước lại gần. Nếu như có ai đó tôi muốn gặp trước
khi kết hôn thì đó chính là anh ta. Tôi có cảm giác như mình đã gọi anh ta
tới trong vô thức.

“Akemi.”

K gọi tên tôi.

Khi bắt gặp ánh sáng phát ra từ đôi mắt mạnh mẽ ấy, tôi đột nhiên cảm

thấy mình cần phải giả bộ không quen anh ta. Nhưng tôi nghĩ không đủ
nhanh và đánh mất cơ hội để nhìn anh vô cảm rồi quay đi ngay. Những lời
nói dối luôn phụ thuộc vào tâm trạng, nên chỉ cần lệch thời điểm một chút là
sẽ bị đổ vỡ tan tành.

“Lâu quá không gặp nhỉ.”

Tôi nói. Cố tình làm ra vẻ khó chịu.

Nhưng anh ta chẳng hề nản lòng.

Vừa mỉm cười, vừa kéo ghế lại gần chỗ tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.