THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 783

Pénélope nói vậy để thử xem con người mà nàng bán tín bán nghi là

chồng mình có đích thực thật không. Những Ulysse giật mình sửng sốt nói
với Pénélope ngay:

- Nàng ơi! Nàng vừa nói một điều làm cho trái tim ta đau nhói. Quả

thật nó xúc phạm đến ta. Ai là người đã khiêng chiếc giường của ta, đã
khiêng nó đi, dời nó đi một chỗ khác, trước cái ngày hôm nay rồi? Đây là
một việc cực kỳ khó khăn mà chắc rằng nếu không có thần linh giúp đỡ thì
một người trần thế có tài khéo léo đến đâu cũng không làm nổi. Đối với một
vị thần thì hẳn rằng việc xê dịch dời nó đi chỗ khác thật dễ dàng, nhưng còn
đối với người trần thì không có một người nào ở thế gian này dù có sức lực
đang trai khỏe mạnh như hùm như sói cũng không lay chuyển được chiếc
giường. Bởi vì chiếc giường được đóng rất khác thường, kỳ lạ. Chính ta, ta
đo đạc, xẻ gỗ... và đóng nó chứ không phải một người thợ nào hết. Nguyên
trong sân nhà ta có một chồi cây ôliu lá dài xanh tốt, to như một cây cột. Ta
tính toán xây cất gian phòng riêng của vợ chồng ta quanh cây ôliu đó. Ta đã
lấy đá tảng xếp cho thật khít và cất lên gian phòng với bốn bức tường dày
dặn. Ta lợp mái kỹ lưỡng rồi mới lắp những cánh cửa bằng gỗ tấm, đóng rất
chắc chắn. Sau đó ta chặt hết cành của cây ôliu lá dài, giữ lại một đoạn gốc
hơi cao, và ta đẽo gọt đoạn này cho thật vuông vắn để làm một cái chân
giường. Ta đã đục, khoan quanh đoạn này để lắp đặt với những bộ phận khác
cho được dễ dàng. Ta đã bào nhẵn và đánh bóng chiếc giường đó của ta. Ta
lại dùng vàng bạc, ngà voi nạm vào đầu giường. Cuối cùng, ta trải lên chiếc
giường một tấm da màu đỏ mới tinh, rất đẹp. Đấy là dấu hiệu riêng biệt mà
ta kể lại với nàng, nhưng nàng ơi! Ta muốn biết liệu cái giường đó có còn ở
nguyên chỗ cũ hay không? Hay là một người nào đó đã chặt tận gốc cây ôliu
để dời chiếc giường đi nơi khác.

Ulysse nói thế. Pénélope lắng nghe từng câu từng lời và nàng bàng

hoàng cả người, chân tay như run bên. Ulysse đã kể lại tỉ mỉ, chính xác, rõ
ràng đúng như sự thật. Nàng chạy đến ôm chầm lấy Ulysse, nước mắt chan
hòa, hôn tới tấp lên vầng trán của chàng.

- Ulysse hỡi! Xin chàng đừng giận! Bởi vì chàng lúc nào cũng là con

người khôn ngoan hơn những người khác. Ôi chao! Các vị thần đã giáng
xuống cuộc đời chúng ta biết bao nỗi bất hạnh. Các vị thần đã ghen ghét
chúng ta. Các vị chẳng muốn cho chúng ta được hưởng niềm vui bên nhau,
được cùng nhau hưởng hạnh phúc của tuổi xuân và cùng nhau đi đến tuổi
già. Xin chàng đừng giận em, cũng đừng oán trách em về nỗi đã gặp chàng
mà vẫn không tin, không chạy tới ôm chàng. Bởi vì từ ngày chàng ra đi trái
tim em luôn sống trong nỗi lo âu phấp phỏng. Có người sẽ đến đây dùng
những lời lẽ ngọt ngào để dụ dỗ lừa dối em. Trên đời này chẳng thiếu những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.